Trong lòng Triệu Cát đang rất phức tạp, y thấy xấu hổ vì những suy nghĩ xấu xa của mình. Thế nhưng y cứ nhịn không được mà nghĩ: nếu Chu Xương Liêm cũng giống như y thì hay biết mấy. Từ lúc đến Hải Vụ Ti, Chu Xương Liêm chưa từng bị ai làm khó làm dễ mà còn được người xung quanh ra sức lấy lòng. Càng không cần phải nói đến sự khác biệt trong ăn và dùng của hai nhà. Y từng nghe con trai kể rất nhiều rằng đồ ăn ở Chu gia ngon, trái cây nhập khẩu đắt tiền và cách một khoảng thời gian là Kinh Thành lại gửi tới một lần.
Lúc Triệu Cát mới nghe thấy tin đồn này, đầu tiên là có lo lắng nhưng rồi y lại mừng thầm. Bây giờ trong lòng y rất phức tạp, y ổn định tâm trạng rồi nói:
- Ta đã bảo là bá phụ sẽ không sao mà, huynh không tin ta nữa đi!
Nụ cười của Xương Liêm nhạt dần. Có đôi lúc hắn cảm thấy Lữ Lượng thuận mắt hơn Triệu Cát, chí ít Lữ Lượng nghĩ trong lòng thế nào thì làm thế ấy. Mà Triệu Cát, à… thật sự tưởng rằng hắn không nhìn thấy tâm tư của y hay sao. Hắn rất thất vọng, nhưng cũng may là đã thấy rõ rồi:
- Triệu huynh bận rộn nhiều chuyện, mấy ngày này ta rảnh rỗi nên về phủ trước đây.
Vỏn vẹn mấy ngày, vì lời đồn mà hắn cũng hiểu được rất nhiều nên cần phải tiêu hóa cho xong.
Nụ cười trên mặt Triệu Cát sượng trân, bởi giọng điệu của Chu Xương Liêm vô cùng xa cách. Y mấp máy môi, chỉ có thể nhìn Chu Xương Liêm rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT