Trúc Lan chờ một lát mà không thấy Cẩn Ngôn vào, vốn đang bình tĩnh cũng thấy hơi bất an. Trong phủ có rất nhiều người giỏi võ, lại có cả người của Hoàng thượng nên sẽ không có ai có thể vào tới chỗ này.
Trúc Lan đứng dậy đi ra cửa chờ. Cô không nhìn thấy bên ngoài chủ viện, chỉ có thể nghe thấy một vài âm thanh. Âm thanh vừa ngừng lúc nãy lại vang lên rồi, trái tim cô như thắt lại. Hai vợ chồng cô thật sự khiến rất nhiều người căm ghét. Cũng phải, Chu Thư Nhân phá hỏng không ít chuyện. Bây giờ nhóm này nghỉ rồi, là có một nhóm khác thế chỗ ngay. Cho thấy bọn họ quyết tâm muốn Chu gia lót đường cho họ, mà cô đóng vai trò cốt lõi trong này. Có ai không biết Chu Thư Nhân để ý vợ mình nhường nào!
Dương Văn cầm kiếm trong tay, nói:
- Bà cô ơi, bà cô vào trong nhà đi. Ở đây có con trông chừng rồi!
Trúc Lan nhìn Dương Văn vẫn luôn canh chừng ngoài viện, đứa nhỏ này cũng chỉ mới hơn mười tuổi chứ mấy. Vậy mà đã có thể điềm tĩnh như vậy rồi. Cô hỏi:
- Con không sợ sao?
Dương Văn lắc đầu, đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT