Tề Vương vừa nghe xong lạnh toát cả sống lưng. Nếu người nói chuyện không phải phụ hoàng thì chắc hắn đã chửi từ lâu rồi. Đúng vậy, nơi này có rất nhiều người chết. Từ lúc Vinh Viên được khởi công thì hắn đã điều tra về Vinh gia. Trận hỏa hoạn lớn vào năm đó thiêu chết rất nhiều người, lúc dọn dẹp có biết bao xác chết cháy.
Hoàng Thượng nhắm mắt lại, ngài hối hận rồi. Hối hận vì đã không xây dựng lại nơi này, tối hôm qua ngài lại mơ thấy hỏa hoạn nên mới đến Vinh Viên. Hoàng Thượng đứng một hồi rồi rời đi:
- Nếu con đã đích thân trông chừng thì trẫm rất vui, nơi này giao cho con nhé.
Tề Vương: - … Nhi thần tuân chỉ.
Có trời mới biết sau khi bị phụ hoàng hù, hắn đã nghĩ rằng chờ phụ hoàng đi rồi thì hắn cũng đi. Ai ngờ bây giờ lại không đi được, còn cảm thấy âm khí dày đặc bao phủ cả Vinh Viên. Hắn không khỏi run lẩy bẩy, ớn lạnh lên tới đỉnh đầu.
Hoàng Thượng không vội vàng về cung, ra khỏi Vinh Viên tâm trạng cũng khá khẩm hơn một chút. Ngài chỉ còn chờ Vinh Viên xây dựng xong rồi làm pháp trận trấn an vong hồn để vong hồn ngủ yên thì sau này ngài mới còn mặt mũi đi gặp mẹ. - Editor: Autumnnolove TYT
Trúc Lan bên này cũng không vội về nhà, cô tính đi mua ít giấy và màu vẽ tranh về. Xương Trung là đứa không chịu ngồi yên, may mà có Thận Hành đi theo nên Trúc Lan không cần phải lo lắng. Cô yên tâm chọn giấy, chờ chọn xong hết thì thấy chỉ có Thận Hành và hai đứa sinh đôi quay về bèn hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT