Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt một cái đã là bảy ngày sau. Thi Viện năm nay đã kết thúc rồi, hôm nay là ngày công bố kết quả. Sáng sớm Triệu thị đã sai đầy tớ Chu gia chạy đi xem bảng kết quả. 
Ngọc Điệp không hiểu mẹ và tỷ tỷ căng thẳng chuyện gì, con bé tủi thân chui rúc vào trong lòng bà nội nói:
- Bà nội, bà nội coi Ngọc Văn kìa. Cháu trêu muội ấy cỡ nào, muội ấy cũng không chịu ngồi dậy chơi với cháu!
Trúc Lan cũng nhìn Ngọc Văn đầy vẻ bất lực. Hôm nay Tô Huyên phải đi tham gia yến hội, liền bế Minh Gia và Ngọc Văn qua chỗ cô nhờ trông chừng hộ. Minh Gia là đứa hiếu động, ở được một lát đã chạy đến tiền viện xem Xương Trung học bài. Chỉ có con bé Ngọc Văn còn ở lại đây, lúc được bế đến là tư thế gì thì bây giờ vẫn là tư thế ấy. Nằm dài lười biếng, ôm gối không động đậy giống như lúc nào cũng trong trạng thái buồn ngủ.   
Ngọc Sương bật cười thành tiếng, đưa tay nhéo cái tay mập của Ngọc Văn:
- Muội không được lười biếng mãi, xem xem muội đã béo thế nào rồi?
Ngọc Văn lười biếng nhìn lướt qua đại tỷ tỷ, sau đó ngáp một cái có vẻ đang buồn ngủ lắm.   

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play