Chu Thư Nhân vuốt râu, nói: - Hy vọng thằng nhóc này biết nắm bắt.
Khâu Duyên cười cười, sau đó đẩy cửa đi ra ngoài. Chu Thư Nhân sẽ không dễ gì làm chuyện không có lợi ích nào, người nào sáng suốt đều có thể nhìn thấu được mục đích lần này. Quan trọng nhất là Hoàng thượng thật sự đã trao cơ hội, vinh dự như vậy quá khiến người khác đố kỵ. Nói đi cũng phải nói lại, mấy đứa con trai của Chu Thư Nhân rất biết phấn đấu. Nếu như bản thân không có bản lĩnh thì Chu Thư Nhân có năng lực đến đâu cũng không tài nào kéo chúng lên được.
Khâu Duyên nghĩ về thế hệ con cháu bình thường của mình, trong lòng cực kỳ hâm mộ. Nếu có con cháu cũng như đời sau xuất chúng, chắc chắn ông ta sẽ lấy hết can đảm mà liều một lần.
Buổi chiều Trúc Lan trở về nhà, còn chưa bước vào cửa thì quản gia của nhà Ngô Minh đúng lúc đi đến. Hoá ra Tống Lan sắp sinh, bởi vì Ngô gia không có người lớn nên buộc lòng phải đến tìm Trúc Lan. Trúc Lan lên xe ngựa đến Ngô gia, Ngô gia đang khá lộn xộn. Vốn dĩ Tống Lan và Vương Lăng mang thai một trước một sau gần như cùng lúc, một người bị động thai kéo theo người kia cũng bị động thai.
Trúc Lan cau mày, răn dạy bà tử và nha hoàn. Lúc vào trong thấy đã có bà mụ mới thở phào nhẹ nhõm, may mà Tống Lan đã mời sẵn bà mụ rồi. Tình trạng của Tống Lan cũng không đến nỗi nào, cô nói:
- Con đừng căng thẳng, nghe lời bà mụ là được. Nghĩa mẫu ở ngay bên ngoài chờ nhé.
Tống Lan thấy nghĩa mẫu đến lập tức yên tâm. Dạo này mẹ thị bị bệnh, ban đầu cũng muốn đến đây trông chừng nhưng không đến được. Hiện tại trong nhà cần có người đứng ra quán xuyến, nghĩa mẫu tới khiến thị có thể yên lòng sinh con. Thị nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT