Chu lão nhị bảo con gái út ra ngoài chơi một mình trước, rồi nói:
- Ta nghĩ bán đi những viên đá lớn có thể lấy bạc để dành sang năm mua thôn trang. Mấy viên đá quý lớn như vậy rất khó tìm thấy trong nước, số ít người có thân phận không đủ làm sao mua được. Bán cho bọn họ vừa đổi lại bạc, vừa đổi lại nhân tình. Mấy viên nhỏ hơn thì ta muốn dùng làm quà tặng, cuối năm rồi mà, lấy ra làm quà là thích hợp nhất.
Trên mặt Triệu thị mới nở nụ cười. Tướng công sẵn sàng nói với thị chứng tỏ thị có vị trí nhất định trong lòng tướng công. Cho dù tướng công đi ra nước ngoài cả năm, nhưng tướng công vẫn thương thị lắm. Thị hỏi:
- Chàng mua thôn trang làm của hồi môn cho hai đứa con gái à?
Chu Xương Nghĩa gật đầu, đáp:
- Con trai còn nhỏ nên chưa cần vội. Chúng ta phải gom góp nhiều của hồi môn hơn cho hai đứa con gái của chúng ta, có của hồi môn mới có thể ưỡn ngực được.
Của hồi môn của nữ tử có thể để lại cho con cái. Nếu sống không tốt, thật sự phải đường ai nấy đi thì cũng mang đi được. Nhỡ đâu xảy ra chuyện gì, không ai dám đụng vào của hồi môn của nữ tử. Huống chi nữ tử có của hồi môn mới càng tự tin hơn khi về nhà chồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT