Edit: Silent

  Trong nhà lão Trần không có trứng cút, vì thỏa mãn yêu cầu của lão Dịch liền ra ngoài mua, nhưng chân cẳng bị thương không tiện xuống lầu, muốn để lão Dịch đi hắn lại nói không biết đường, rơi vào đường cùng lão Trần chỉ có thể để lão Dịch ôm xuống lầu.

  “Mua thêm đi” Ở trong siêu thị, lão Dịch đề nghị với lão Trần, “Nhìn cậu đi đường lề mề vậy, xuống lầu còn gắng sức, lỡ té cái là xong luôn đấy.”

  Lão Trần miễn cưỡng: “Trước giờ toàn mua rau thịt tươi về nấu, tự nhiên ăn thế này, sợ bị tiêu chảy. “

  Lão Dịch nghe vậy liếc nhìn: “Chắc gì đồ siêu thị còn tươi? Muốn ăn đồ tươi, trước nhà bày mấy mẫu đất trồng ăn.”

  Lão Trần không nghe ra câu trào phúng trong lời của lão Dịch, hơi mở miệng, dáng vẻ như được hưởng lợi không ít.

  ”Đúng ha, sao tôi không nghĩ tới chuyên trồng rau dưới lầu ta! Đề nghị của anh không tồi, mai rảnh không? Đến giúp tôi trồng đi.”

  Lão Dịch chưa từng nghĩ tới việc tự đào hố, vội vàng từ chối, “Mai tôi có việc rồi!”

  Lão Trần bị tiếng quát lớn làm cho sửng sốt, nhìn xung quanh thấy có vài người đang nhìn mình liền nhanh chóng nói nhỏ với lão Dịch, “Biết rồi, biết rồi.”

  Hai người mua xong đồ ăn. Sau đó mua vài gói hạt cải dầu. Lão Dịch cẩn thận kiểm tra tờ hướng dẫn trồng trọt ở mặt sau, tò mò nghiêng người: “Trồng có khó không?”

  “Có gì khó đâu,” Lão Trần rất tự tin, “Chỉ cần xới đất, tưới nước, ném hạt giống lên là xong.”

  Lão Dịch nghi ngờ cầm lấy hạt cải dầu từ tay anh, rơi vào trạng thái đắm chìm sau khi nhìn thấy hướng dẫn cách gieo hạt dày đặc.

  Cảm thấy đây là một trò lừa gạt, lão Trần còn muốn ngày mai hắn tới giúp.

  Lão Dịch vốn tưởng đã phát hiện ra âm mưu của lão Trần, trong lòng hơi tự mãn, theo lão Trần trở về nhà, sau đó không thèm làm gì ngồi đó chờ ăn.

  Lúc chờ đợi cũng không nhàn rỗi, tán phét với nam thần một chủ đề nóng trên WeChat.

  Lão Trần nấu xong hô vào ăn tối, lão Dịch chợt nhận ra tình huống này rất giống cảnh vợ làm việc nhà, mình lại không làm gì ngồi tán tỉnh với tiểu tam.

  Suy nghĩ này quá kinh hãi, hắn lắc đầu nhanh chóng dập tắt ý tưởng đáng sợ kia.

  Ăn tối xong, lão Dịch mang một túi cà chua và hai túi bánh hấp về nhà, trước khi đi, lão Trần nói với lão Dịch phần nhân băm nhỏ trong bánh hấp là do hắn tự tay làm nên nhớ nếm thử.

  Thật ra, lúc lão Trần chưng bánh bao hấp lão Dịch đã ngửi thấy mùi, khi đó đã cảm thấy hương vị không tồi, nhưng tối ăn nhiều quá nên cần phải giữ chút mặt mũi.

  Sau khi về nhà, nóng lòng muốn hâm nóng hai cái cho bữa khuya.

  Bánh hấp có vị rất ngon, váng dầu xèo xèo bao bọc bên ngoài, thịt chắc nhưng không khét, có thể nếm thử phần măng bên trong, giòn và ngon, nhược điểm duy nhất là đồ tự làm nên nhân bánh quá đặc, ăn hai cái đã no căng đét.

  Lão Dịch cảm thấy món bánh bao hấp này có thể được xếp vào top 5 trong số tất cả các món bánh hấp từng ăn, hối hận lúc lão Trần cho luôn ba túi ngại nhiều quá không lấy thêm.

  Lúc này hắn nghĩ về sau sẽ không bao giờ liên lạc riêng với lão Trần nữa, ai ngờ đâu chỉ trong vòng một ngày, hắn và lão Trần lại gặp nhau, hơn nữa vẫn là hắn chủ động đến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play