Chương 353: Và cả những anh chàng đẹp trai nữa… siêu đẹp trai
“Nhưng an ninh trong nước tốt hơn ở nước ngoài… Chỉ cần bảo vệ con bé thật tốt thì sẽ không xảy ra chuyện đâu”.
Tớ biết, nhưng tớ sợ… Tình trạng của nó khó khăn lắm khá hơn, tớ không muốn nó lại xảy ra chuyện”.
Ngô Thu đau đầu nói: “Noãn Tâm, em đi thuyết phục cô giáo của em đi!”
“Chị Ngô, chị gấp gáp cái gì chứ… Nếu cô giáo của em là người dễ thuyết phục như thế thì sao lúc đó đến cả chị cũng không thể thuyết phục được?” Bạch Kỳ Sương ngạc nhiên nói: “Chuyện của tớ, cậu đã nói với Noãn Tâm rồi sao?”
“Không có!” Ngô Thu cũng rất kinh ngạc. Tô Noãn Tâm nhìn cô ấy chớp mắt và nói: “Là chủ của nhà em nói cho em biết đấy”
Vương Khả Di không nhịn được bèn xen vào: “Là người mà mọi người thường bàn tán trong lớp… người chồng chưa cưới bí ẩn của em sao?”
“Đúng vậy, chính là chủ của nhà em”
“Tổng giám đốc Lệ… lại nói những chuyện này với em, vậy anh ấy… đã đồng ý giúp đỡ rồi sao?”
“Chị Ngô, chị đúng là hài hước mà… Chuyện của cô giáo em mà chị không tìm em giúp đỡ, lại chạy đi tìm chủ nhà em.”
Ngô Thu dở khóc dở cười nói: “Vấn đề là tìm em sẽ có ích sao?”
“Chị Ngô, chị cho rằng bà chủ không lợi hại bằng tổng giám đốc đúng không?”
“Chị không có ý này… Trước đây thực sự đã từng có, nhưng hôm qua sau khi nghe Lý Mạnh nói như thế, thì đến một chút suy nghĩ như vậy cũng không có.
Vương Khả Di và Bạch Kỳ Sương ngẩn người khi nghe cuộc đối thoại của hai người họ hoàn toàn nghe không hiểu họ đang nói cái gì.
“Không có thì tốt… Chị Ngô, hãy nhớ rằng loại chuyện này, về sau cứ trực tiếp nói với em là được rồi, nếu em không giải quyết được thì em ắt hẳn sẽ đi tìm chủ nhà em để giúp đỡ”
Ngô Thu nghiêm túc trả lời: “Được, chị sẽ nhớ lấy”
“Noãn Tâm… hai người đang nói cái gì vậy?” Bạch Kỳ Sương không kìm được bèn tò mò hỏi.
“Đang nói chủ nhà em đấy… Cô à, kiếm một ngày để chú nhà em mời cô và Minh Dao đi ăn cơm nhé!”
“Hả? Chú? Là người chồng chưa cưới của em mà cô Vương nói sao?”
“Đúng vậy ạ!”
“Nhưng cô đưa Minh Dao… không thể ra ngoài được”
“Vậy cô thậm chí không nể mặt chồng chưa cưới của em sao.”
“Cô.”
“Cô à, em cũng không muốn làm khó cô, chỉ một lần thôi có được không ạ? Chúng ta dẫn Minh Dao đi cùng… Em biết có một nơi, có rất nhiều món ăn cho trẻ con! Minh Dao chắc chắn sẽ thích!” Ngô Thu ngay lập tức nhìn Tô Noãn Tâm bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Vẫn là cô nhóc này có cách…
Thật sự là một công đối việc mà.
Có thể để Bạch Kỳ Sương trực tiếp gặp gỡ Lệ Minh Viễn, còn có thể khiến cho Bạch Kỳ Sương không ru rú trong nhà và thử đưa Minh Dao ra ngoài gặp người.
Bạch Kỳ Sương có chút khó xử nói: “Chuyện này… Noãn Tâm à..”.
“Cô à, cô đừng vội từ chối… Chúng ta hãy hỏi ý kiến của Minh Dao đi, nếu Minh Dao muốn đi, còn cô không đi thì thôi vậy, em sẽ tự mình đưa Minh Dao ra ngoài chơi…”
Bạch Kỳ Sương dở khóc dở cười nói: “Noãn Tâm, không gặp mấy tháng, không ngờ lại học vô lại như thế… đã biết bắt nạt cô rồi”
“Em không có! Bé Minh Dao… có muốn ra ngoài chơi không này, chị của em đây biết một nơi có rất nhiều đồ chơi, và có rất nhiều món ăn ngon và bánh ngọt… phô mai, còn có món cánh gà rán mà em thích nhất… có cả kem nữa, ăn được đấy, Và cả những anh chàng đẹp trai nữa… siêu đẹp trai! Đẹp trai hơn cả những anh chàng điển trai trong truyện tranh nữa đấy!”
Minh Dao chớp mắt, trông có vẻ có chút muốn đi.
Nhưng dường như nghĩ ra điều gì vậy, lại rụt cổ vào và lắc đầu.
Tô Noãn Tâm không khỏi thất vọng nói: “Ôi… nhưng chị lại muốn đi, mà chị lại không có người đi cùng… muốn dẫn mẹ của em theo, nhưng mẹ của em không thể bỏ lại em nên không chịu đi cùng chị… Bây giờ Minh Dao cũng không chịu đi cùng chị.
Noãn Tâm thật đáng thương mà… Không ai muốn đi cùng chị cả”
Minh Dao lập tức lên tiếng: “Đi”.