Thế là anh ta liền mìm cười nói: “Vâng tổng giám đốc, anh cứ yên tâm, ngày mai tôi sẽ mang tài liệu của những trợ lý phù hợp đến trường cho cô Tô và bạn của cô ấy lựa chọn, ngoài ra chuyện tìm người quản lý thì có lẽ phải nhờ đến cậu Tần rồi, hiện giờ Tần Thiên đã quăng cái công ty giải trí nhỏ đó của nhà họ Tần cho Tần Nghĩa luyện tập rồi… còn đặc biệt bỏ ra một số tiền lớn tìm những người quản lý có thâm niên để dân dắt đám người mới của công ty nữa. ”
“Chuyện này không cần tìm Tần Thiền đầu, cậu trực tiếp đến tìm Tần Nghĩa chọn người, cứ nói là người dẫn dắt Tô Noãn Tâm… anh ta sẽ tình nguyện giao người cho cậu
“Được… vậy ngày mai tôi sẽ giải quyết chuyện này ổn thỏa.”
Lê Minh Viễn ngắt điện thoại, sự nóng này trong lòng cũng với đi được phần nào. Có điều lại cảm thấy bản thân mình có chút kỳ lạ.
Rõ ràng trước đây anh rất khó chịu với kiểu không có việc thì không thấy người, vừa có việc liền chạy đến trước mặt anh nịnh nọt của Tô Noãn Tâm… nhưng hiện giờ người ta không cần nữa thì anh lại vội vàng chạy theo để giúp đỡ
Có phải anh rảnh đến mức đáng sợ rồi không… hay là anh đã quen với việc để ý đến mấy chuyện đầu đầu của Tô Noãn Tâm rói?
Nếu để việc này trở thành thói quen vậy thì đây quả là một thói quen không tốt chút nào!
Phải thay đổi!
Ngày hôm sau.
Cô giáo cho Tô Noãn Tâm và Dương Diễm nghỉ phép hai ngày, hai người bọn họ đều dự định sẽ tranh thủ hai ngày nghỉ này để về nhà một chuyến.
Nhưng buổi sáng vừa tỉnh dậy chưa được bao lâu thì Tô Noãn Tâm liền nhận được điện thoại của Lý Mạnh bảo cô và bạn của cô cùng nhau đi chọn trợ lý.
Tô Noãn Tâm nghe vậy thì vô cùng mơ hồ: “Hả? Tôi và bạn của tôi cùng nhau đi chọn trợ lý sao? Là Dương Diễm à?”
“Có lẽ là vậy… tổng giám đốc chỉ nói là tiện thể tìm giúp bạn của cô Tô mấy người, tôi đang ở quán cà phê trước cổng trường đợi các cô qua đây chọn người.””À… là Lê Minh Viễn dặn dò anh làm việc này sao?”
“Không sai, tối qua tổng giám đốc đã giao việc này cho tôi.”
Me kiep!
Lúc cô trông chờ như thế thì người ta lạnh mặt làm ngơ.
Bây giờ cô hết hy vọng rồi thì lại gấp rút tìm người giúp cô.
Bây giờ cô nên đi hay không đi đi thì sẽ có cảm giác cô không còn chút khí thế nào, vì dù sao thì tối qua cô cũng đã nói lời tuyệt tình như vậy rồi.
Nhưng không đi thì cho dù cô có tiền cũng không chắc có thể tìm được một người đáng tin đi theo mình.
Lý Mạnh là thư kỷ tổng giám đốc có kinh nghiệm trong một công ty lớn, người anh ta tùy tiện tìm được cũng đáng tin gấp mười lần người mà cô tìm
Nghĩ như vậy thì Tô Noãn Tâm vẫn cảm thấy nên đi ra đó một chuyến. Khí thế là cái quái gì chứ?
Có ăn được không… ăn có ngon không?
Dương Diễm nghe Tô Noãn Tâm nói chủ của cô đã giúp hai người tìm trợ lý xong xuôi, bây giờ chỉ cần các cô xem tài liệu rồi chọn ra người phù hợp thì vô cùng vui vẻ nói: “Noãn Tâm, chủ nhà cậu cưng cậu thật đó! Nhanh như vậy đã xử lý ổn thỏa rồi!”
Tô Noãn Tâm nghe thấy vậy thì không khỏi dở khóc dở cười nói: “Cưng cái quái gì… cậu có đi không dây?”
“Di!”
“Xuân Mạn đâu? Có muốn đi cùng giúp bọn mình chọn vài người không?”
“Mình cũng được đi sao?”“Có gì đâu mà không được!” “Thế thì cùng nhau đi đến đó góp vui thôi!”
Thế là cả ba người đều đi vào ký túc xá thay quần áo xong xuôi rồi xuất phát đi đến quán cà phê đối diện cổng trường.
Lý Mạnh mang một dáng vẻ vô cùng anh tú, đeo mắt kính, trong tay còn cầm theo một tập tài liệu.
Vừa thấy Tô Noãn Tâm đi tới liền với vàng cung kính đứng dậy chào hỏi: “Cô Tô tới rồi!
“Giới thiệu với thư ký Lý một chút hại người này là bạn học của tôi, Lâm Xuân Mạn và Dương Diễm
“Chào cô Lâm, chào có Dương, các cô cứ gọi tôi thư ký Lý là được rồi.”
Dương Diêm và Làm Xuân Mạn vật vàng nói, “Chào thư ký Ly”Mời ngồi, các cô muốn uống gì không…
Đợi ba người gọi đồ uống xong, Lý Mạnh liền đem tài liệu của mấy người trợ lý đưa cho các cô, bảo các cô sàng lọc.
Số lượng người cũng không ít… có tận mười mấy người, xem xem rồi chọn ra hai người là được rồi.
Lâm Xuân Mạn ngồi bên cạnh giúp hai người các cô chọn lựa một hồi, trong miệng không ngừng lầm bầm: “Người này không cần, xinh đẹp quá để làm trợ lý thì không phù hợp, rất dễ nổi lên suy nghĩ khác