Chương 104
“Ha ha, cậu chọn đồ bọn tớ mua không nổi “Cùng với mình đi dạo phố, mình có thể để cho các cậu tiêu tiền hay sao?”
“Ồ… đúng là đại gia giàu có mà, tiền của cậu không phải là là mít được gió thổi đến đấy chứ, tiêu tiền của cậu chắc chắn là điều không thể đi, để chúc mừng kí túc xá của chúng bừng sáng rực rỡ trở lại, với bầu không khí vui vẻ lúc này, tớ mời mọi người đi ăn cơm!” Tô Noãn Tâm nói.
“Ồ, Noãn Tâm, cậu có tiền ư?”
“Có đấy, tiền chữa bệnh và thuốc thang của mẹ tớ đã được giải quyết xong xuôi rồi, tiền lương đi làm thêm trước kia, vẫn còn ở trong thẻ, dùng để làm tiền sinh hoạt được rồi! Mọi người muốn ăn gì thì cứ nói nhé, chị đây có tiền “Vậy thì chúng ta hãy đi ăn lẩu đi
Tâm tình của ba người bọn họ vô cùng tốt, cùng nhau tung tăng bước ra khỏi khu ký túc xá.
Trên đường đi, có không ít người chú ý quan sát đến bọn họ. Sau khi rời khỏi trường học, ba người bọn họ đi đến một quán lầu gần đó.
Đột nhiên điện thoại của Tô Noãn Tâm vang lên, cầm điện thoại trong tay, nhìn thấy mẹ gọi đến
Đoán chừng là mẹ sẽ hỏi cô về việc tình hình học tập, Tô Noãn
Tâm rất nhanh cầm điện thoại lên bắt máy, nói: “Alo, mel
Ở đầu dây bên kia, Tô Ngọc Mỹ nghe thấy giọng nói vui vẻ hứng khởi của cô, liền cười nói: “Noãn Tâm à, việc học hành trên lớp như thế nào rồi con? Có kịp thích ứng làm quen chưa?”
Quả nhiên đúng là quan tâm đến việc học hành của cô. Tô Noãn Tâm mỉm cười trả lời: “Mẹ, con rất tốt! Còn có thể kết bạn làm quen với những bạn mới nữa! Hai ngày này còn có đến nhà một người bạn chơi, con đi cùng với Dương Diễm”
“Vậy ư, Noãn Tâm nhà chúng ta còn có thể làm quen bạn mới ư, vậy thì tốt quá rồi, như thể cũng khiến mẹ vui vẻ yên tâm hơn một chút, vậy thì hãy mời bạn bè đi ăn cơm đi nhé!”
“Hi hi, con biết rồi, chúng bạn đang chuẩn bị đi ăn lẩu đây.
“Được, vậy thì mấy người thanh niên các con đi chơi đi nhé. à đúng rồi, Noãn Tâm, Minh Viễn đã sắp xếp cho mẹ một nhân viên hộ lý, ngày mai họ sẽ đến đây, sau này con cũng không cần quan tâm đến cuộc sống sinh hoạt thường ngày của mẹ nữa đâu!”
“Vâng, con biết rồi mẹ”
“Con và Minh Viễn gần đây có liên lạc với nhau không? Minh Viên đối với chúng ta tốt như thế, con ở trường học khi rảnh nhớ quan tâm nhiều đến Minh Viễn đấy, có biết không!”
“Con biết rồi mẹ
Lệ Minh Viên bây giờ cũng không biết vì sao lại không màng quan tâm đến cô, cô cũng chẳng muốn gặp cái tên hờ hững lạnh nhạt kia.
Nếu không phải vì chuyện anh sắp xếp cho mẹ một nhân viên hộ lý cho mẹ, còn có chuyện ở trường sắp xếp ổn thoả như thế… Việc nói với anh một lời cảm ơn là điều cần thiết.
“Được rồi, vậy thì con cùng với bạn học đi chơi vui vẻ nhé, mẹ cũng sẽ không làm phiên các con nữa.
Tô Ngọc Mỹ vốn định cúp máy, điện thoại của Tô Noãn Tâm bỗng nhiên bị Dương Diễm cướp lấy, ở đầu dây bên kia vang lên một giọng nói: “Dì Tô, con là Dương Diễm đây, bây giờ con đang ở cùng với Noãn Tâm, dì Noãn hãy yên tâm nhé, có con ở đây, việc ở trường Noãn Tâm nhất định sẽ thích ứng làm quen được. Những bạn học ở trong lớp cũng đều thích cô ấy, dì Noãn hãy yên tâm dưỡng bệnh thật tốt đi nhé! Người mà Noãn Tâm yêu thương nhất chính là dì đấy!
Tô Ngọc Mỹ nghe xong trong lòng tràn đầy cảm xúc, bà nói: “Dì nhất định sẽ yên tâm, sao lại không thể không yên tâm được chứ… đừng để Noãn Tâm đừng lo lắng cho dì nữa, những ngày này dì càng trở nên tốt hơn rồi, con người dì cũng chỉ muốn sống được mấy năm, có thể chăm sóc tốt cho bản thân, hãy nói với con bé yên tâm nhé”
“Dì ơi, cố lên!
Lúc Dương Diêm vốn đang định ngắt máy, Lâm Xuân Mạn vội vàng nói: “Tớ cũng muốn với chuyện vài câu với mẹ của Tô Noãn Tâm, có thể chứ?”
Dương Diêm mim cười nói: “Di ơi, người bạn mới của Tô Noãn Tâm cũng chính là bạn cùng phòng với chúng con, ba người chúng đều ở chung phòng kí túc xá, có mối quan hệ cực kỳ tốt, bây giờ cô ấy muốn nói vài câu với dì.
Vẻ mặc Tô Ngọc Mỹ mim cười hiền hậu nói: “Được, được
Lâm Xuân Mạn nhận được điện thoại, liên lễ phép nói: “Con xin chào mẹ của Tô Noãn Tâm a… con tên là Tô Tiểu Mạn, con thật sự rất thích kết bạn với Noãn Tâm, con gái của dì, tính cách của Tô Noãn Tâm tốt như thế, chắc chắn di cũng là một người mẹ ấm áp và hiền từ, đợi lần sau Noãn Noãn quay trở về, con sẽ cùng với cô ấy đi thăm dì nhé!”
“Được được, dì nhất định sẽ hoan nghênh con đến đây. Tôi Ngọc Mỹ sau khi cúp điện thoại, trong lòng không khỏi vui vẻ hơn nhiều.