Thấy Nhị phòng vẫn không nhúc nhích, Thẩm lão gia tử lộ ra ánh mắt cầu xin:

” Coi như ta xin các ngươi, mau mau đứng lên …”.

Thẩm Tam không biết nghĩ cái gì, gương mặt cương quyết cũng lôi kéo Thẩm thị và nữ nhi quỳ xuống trước mặt Thẩm lão gia tử:

” Cha, ta thấy nên ở riêng đi thôi. Sau này, chúng ta vẫn sẽ hiếu kính hai người.”

Thẩm lão gia tử kinh ngạc há mồm, Hề thị cảm thấy bọn họ đều phát điên rồi. Đôi mắt như không thể tin hỏi:

”Các ngươi không biết Mạn Nương và Lan Nương chưa xuất giá sao? Các ngươi đây là bỏ mặc hai muội muội của các ngươi ….” Hề thị lại khóc lớn:” Ôi đáng thương hai tiểu nữ nhi của ta, hai tiểu nữ nhi của ta bị chính ca ca ruột của mình vứt bỏ a …..”.

Mạn Nương và Lan Nương bị Hề thị đẩy ra lúc nãy nghe thấy cũng đỏ mắt:

” Nương …”.

Bọn họ đương nhiên không muốn cả nhà chia cắt. Cũng cảm thấy tủi thân vì bị ca ca bỏ rơi.

Thẩm Tứ đột nhiên trầm giọng nói:

” Cha, nương. Bọn ta đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm với hai muội. Cũng hiếu kính hai người.”

Hề thị nghe thấy khàn giọng khóc to, không quên mắng chửi:

” Con của ta đều bị các hồ ly tinh xúi giục muốn giết cha nương a. Các ngươi thật bất hiếu a. Sao có thể làm như vậy với hai lão nhân sắp xuống mồ, với hai tiểu muội ngây thơ a. Đây là bất hiếu đến nhường nào, đều do những người nữ nhân xấu đó xúi giục. Ta có mù mắt mới lấy các ngươi tới Thẩm gia, không ngờ lại lấy phải đồ chết bầm ….”.

Ngu thị không nhịn nổi nữa, đỏ mắt nói:

” Mẫu thân, ta là con dâu người hơn 6 năm. Chưa có một ngày nào người ngưng mắng ta, mặc dù ta không làm gì sai. Ngài đánh Toàn lang, đánh Nhị Nương ta cho là người muốn dậy dỗ. Ta hiếu kính ngài vì Nhị lang yêu thương ta. Nhưng ngài có nhớ đứa trẻ chưa thành hình của ta đó không?…..”.

Thẩm lão gia tử đột nhiên ngắt lời Ngu thị, nói lớn:

” Đủ rồi.”

Để người ngoài biết đứa cháu bị bà nội mình đẩy ngã tới không còn. Thẩm gia có mặt mũi nhìn người không. Thẩm lão gia tử vô cùng coi trọng mặt mũi, quyết không để nó xảy ra.

Ngu thị tâm cũng thật lạnh. Thẩm lão gia tử dung túng Hề thị mới có tình trạng như hiện giờ. Biết sự tình nhưng giả vờ không biết. Thân là người đứng đầu toàn gia nhưng không hề cho nàng một cái công đạo.

Thẩm lão gia tử thở dài nói:

” Gọi trưởng thôn tới đây.”

Rồi liếc mắt kéo Hề thị đang ngơ ngác vào nhà.

Bốn anh em Thẩm gia nhìn nhau, La thị muốn khuyên gì đó. Nhưng lại nhìn ánh mắt như muốn ăn thịt người của Ngu thị, liền tính toán làm thế nào để lấy phần nhiều hơn.

Trưởng thôn chuyên xử lý chuyện

trong thôn. Xưa nay luôn công chính liêm minh, cùng với vài lão tộc trưởng Thẩm gia thầm tính của cải.

Trưởng thôn trước tiên vẫn hỏi theo quy trình:

” Các ngươi sau phân gia nhất định phải hiếu thuận phụ mẫu.”

Bốn huynh đệ Thẩm gia lần lượt đáp ứng, Hề thị mặt lạnh lùng hừ lạnh.

Mọi người làm như không nghe thấy, trưởng thôn ồm ồm nói tiếp:

” Thẩm lão gia tử,sau này hẳn nhị lão muốn sống cùng lão Đại Thẩm gia đi, còn về đất đai ông muốn chia thế nào?.”

Thẩm gia có 10 mẫu ruộng nước tốt trồng lúa, 10 mẫu ruộng khô. Căn nhà lớn hiện tại, 2 con heo lớn và không ít lương thực dự phòng.

Hề thị mặt lạnh cướp lời:

” Sau này ta và lão Thẩm sống cùng lão đại cùng hai tiểu nữ nhi. Tất cả mọi đồ vật ở Thẩm gia đều không được lấy đi, nếu muốn ở lại đều phải giả tiền. Sau này căn nhà này thuộc về lão Đại. Đất có thể chia, nếu các ngươi không đồng ý liền dừng lại.”

Trừ Đại phòng, cả ba phòng còn lại đều nhìn nhau gật đầu đáp ứng.

Ngọc Nương chỉ ngoan ngoãn bên cạnh nhìn, dù sao nàng dâu mới. Nên im lặng thì hơn, lại nói. Ở riêng đã là một chuyện tốt. Dù không có tài sản gì lớn, chỉ cần nàng và Thẩm Tứ chăm chỉ. Cũng không sợ không có cái ăn.

Thẩm lão gia tử coi như đồng ý với Hề thị, mở miệng nói tiếp:

” 10 mẫu ruộng nước, 10 mẫu ruộng khô. Lão Tam, lão Nhị, lão Tứ mỗi người hai mẫu ruộng nước hai mẫu ruộng khô, mỗi người lại được thêm 4 lượng bạc. Còn lại là để lại cho lão Đại, coi như gộp phần của hai lão ta và hai tiểu muội. Sau này tiểu muội các ngươi xuất giá, đều phải tới trợ giúp. Sau này Lễ Tết đều tới đây tụ họp.”

Thấy bốn huynh đệ thản nhiên gật đầu. Thẩm lão gia tử như già đi vài tuổi, nhắm mắt lại.

Hề thị đột nhiên cười lạnh nói:

” Mạn Nương đều sắp xuất giá, đã định thân ở Chu gia trên trấn. Chu gia giàu có, để muội muội các ngươi không bị khinh thường. Huynh đệ các ngươi đều góp tới 4 lượng bạc đi.”

Ngọc Nương cũng không kinh ngạc, Hề thị coi tiền như mạng. Sao nỡ bỏ ra, hơn nữa cho Mạn Nương cũng tốt. Nhưng Ngọc Nương không ý kiến gì, cũng không đại biểu người khác không có ý kiến.

La thị kêu lên:

” Mỗi người 4 lượng, làm sao lại nhiều như vậy.” Bạc chưa tới tay liền bị lấy, ai lại biết sau này còn có thể lấy tiền từ chỗ Hề thị không?”

Hề thị lườm La thị, không nói gì. Nhị phòng, Tam phòng cũng cắn răng đáp ứng. Dù sao thì, ra khỏi đây liền tốt hơn nhiều chút. Đối với họ, quan trọng nhất vẫn là phân gia.

Thẩm gia cứ như vậy mà chia xong, Thẩm lão gia tử ra tiễn các lão nhân về. Hề thị không thèm nhìn ai, trực tiếp đi vào phòng.

Mạn Nương mắt hơi đỏ nhìn các ca ca, tẩu tử:

” Muội sẽ khuyên nương trả tiền lại cho mọi người.”

Lan Nương cau có lôi kéo Mạn Nương đi vào phòng, cũng đỏ mắt:

” Người ta muốn bỏ rơi chúng ta. Tỷ còn giúp họ làm gì.”

Thẩm Đại thở dài vỗ vai các đệ đệ:

” Ta sẽ khuyên hai muội ấy. Không cần lo lắng, tạm thời cứ ở đây, ta nhất quyết để nương không lấy tiền.”

Tạm thời mọi người không có chỗ nào để đi, liền đáp ứng.

Ngọc Nương kéo Thẩm Tứ về phòng, định bàn về tương lai sau này. Thẩm Tứ hơi mỉm cười nhìn nàng:

” Ngọc Nương, thật ra nương vừa nãy lôi kéo ta. Muốn đưa cho ta hai lượng bạc, muốn ta giấu không cho nàng biết. Nhưng ta không nhận. Chúng ta cứ tạm thời ở đây, nếu có lấy tiền thuê, chắc cũng không nhiều. Hai mẫu ruộng sẽ trồng lúa nước, hai người đều ăn không hết. Còn lại sẽ đem bán, hai mẫu còn lại nếu nàng thích ăn cái gì liền trồng cái đó. Khi ta rảnh, sẽ lên núi lên trấn kiếm tiền. Đều đưa cho nàng, sau này chắc sẽ ngày một tốt lên. Chỉ là hiện tại uỷ khuất nàng, nàng thấy như vậy có được không?.”

Ngọc Nương nắm tay chàng, giữa Hề thị và nàng. Thẩm Tứ muốn chọn nàng, nàng biết Hề thị đối xử rất tốt với Thẩm Tứ. Điều này khiến nàng rất cảm kích, chỉ cần Hề thị không động đến giới hạn của nàng. Ngọc Nương vẫn có thể vì Thẩm Tứ mà hiếu kính với bà ấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play