Cừu con run chân đứng dậy, cún con trên giường lập tức đè người thấp xuống, trong họng là tiếng gầm gừ cảnh báo, đề phòng nhãi ranh này nhảy lên.

Nếu là trước kia, cún con căn bản không xem nhãi ranh thế này ra gì, nhưng bây giờ hắn thế này, không thể không đề phòng.

Nó chuẩn bị xong xuôi, nhưng cừu con không để ý nó mà lại nhảy đến bên cạnh Yến Tháp, dùng gương mặt đen kịt của mình cọ bắp chân cậu, há miệng kêu mấy tiếng mềm nhũn khác khi nãy hoàn toàn, khiến tim người nghe cũng mềm theo.

Đây không phải cái trò con nít đánh nhau thua nên chạy về méc người lớn à.

Tim Yến Tháp trước giờ chưa trải nghiệm cảm giác này bao giờ cũng mềm ra, sờ bộ lông xoăn tít trắng bóc của cứu con một chút, ngay lúc tay cậu rơi xuống bộ lông mềm mại kia, có một thế lực vô hình nào đó níu tay cậu lại không cho cậu rút tay lên. Đọc t𝗋u𝓎ện ha𝓎, t𝗋u𝓎 cập nga𝓎 || 𝐓𝗋𝑼m𝐓𝗋u𝓎ện.vn ||

Yến Tháp lại sờ thêm mấy cái.

Cừu con rất giống bạn cừu hoạt hình tên Shaun Yến Tháp từng xem trên tivi, hai màu trắng đen phối hợp, có lẽ mới ngủ một giấc thoải mái xong nên mắt nó sáng vô cùng, uể oải ban đầu bay biến hết.

Bây giờ còn cạ chân cậu, mềm mại ngọt ngào, ngược lại hoàn toàn với con cún nãy giờ vẫn duy trì biểu cảm hung hăng trên giường.

Yến Tháp: "Tại anh, anh không nói với em trước, Alvis, đây là..." Cậu dừng một chút, cúi đầu nhìn cừu con.

"Đây là Miên Miên, tạm thời sẽ sống chung với chúng ta."

Cún con: "?"

Nó mới ngủ có một giấc thôi mà Yến Tháp đã mang về một nhóc con thế này, đã vậy ngay cả tên cũng đặt rồi? Nếu nó không nhìn nhầm thì thằng nhãi này nam mà, vậy mà đặt là Miên Miên?

Cún con nghĩ đến tên của mình, chợt cảm thấy Yến Tháp vẫn quan tâm mình hơn, lúc đầu khi Yến Tháp đặt tên cho hắn, cún con mém nữa cho rằng Yến Tháp biết thân phận của hắn, sau đó nghĩ lại mới cảm thấy cậu đặt đại mà thôi, trên đời này không ai biết hình thú của Nguyên soái Alvis là gì, cho dù có đoán được đi chăng nữa cũng không ai nghĩ con cún con này chính là hắn.

Nghĩ vậy, cún con khinh bỉ nhìn cừu con chiếm ổ cún của mình, rất khinh thường quay đầu.

Đây là lần đầu cún con biểu đạt cảm xúc rõ ràng, Yến Tháp mới là người kinh ngạc nhất, bỗng cảm thấy vừa vui vừa yên tâm lạ thường.

Quả nhiên có bạn cùng trang lứa vào là khác này, con nít sao có thể ngây ra một chỗ cả ngày được, bây giờ có tận hai nhóc con, chỉ cần vượt qua giai đoạn làm quen này, lại trở thành anh em tốt suốt ngày đùa giỡn với nhau ngay.

Cứ như nhìn thấy được ngày đó, Yến Tháp nở nụ cười hiền từ của ba già.

Khác với cậu, vừa nghe thấy cái tên "Alvis", đuôi của cừu con đã vẫy mạnh vài cái, sau đó do dự nhìn về phía cún con đang giận đùng đùng vì lãnh thổ bị xâm chiếm trên giường.

Danh tiếng hiển hách của tướng quân Alvis truyền khắp Liên Bang, có thể biến quân đội Đế Quốc thành tàn binh bại tướng trong thời kỳ hỗn loạn nhất, nếu không phải hiệp nghị hòa bình chủng tộc Tinh Tế ra đời, rất có thể hắn sẽ biến Đế Quốc thành quốc gia phụ thuộc của Liên Bang.

Có thể thấy người này không bình thường.

Moore có thể được coi là bạn cùng trang lứa với Nguyên soái, ban đầu cả hai đều học ở trường quân đội bậc nhất, Moore không quá thích cái tính máu lạnh của người này, sau đó hắn lại nghỉ học vì cơ thể không cho phép, sau đó lại nghe tin hắn đang ở tiền tuyến.

Biên giới Liên Bang gần đây cũng không im ắng, Moore có nghe khi nằm trong bệnh viện.

Hoài nghi nổi lên, sau khi thấy biểu cảm không rõ ràng của cún con, hoài nghi của Moore biến mất.

Chắc chắn là hắn nghĩ quá nhiều rồi, Alvis làm sao có thể xuất hiện ở cái hành tinh nhỏ như Ronan được chứ, cho dù có cũng không thể biến thành một con cún con thích ghen như vậy.....

Cún con án binh bất động, chờ đến khi cừu con sáp lại gần mới vỗ chân lên đầu nó, mém nữa đã khiến cái đầu đầy lông của cừu con thành đầu hói.

Cừu con: "...." Dẹp mấy cái nghi ngờ nhảm nhí kia đi!

Cừu con bị vỗ lại be be, Yến Tháp vội vàng tách hai đứa ra, bế cừu con bắt đầu tự kỷ, đang chôn đầu vào khuỷu tay cậu, cún con càng biểu hiện rõ ràng hơn, viết thẳng mấy chữ nhãi ranh đừng đến gần.

Yến Tháp buồn cười không thôi, cậu vội vàng an ủi Miên Miên, để nó ngủ tiếp, sau đó bế Alvis vào nhà bếp.

"Alvis, em là anh, phải nhường em trai chứ." Yến Tháp bế cún con, nhỏ giọng nói.

Rời phòng, cún con không còn hùng dũng oai vệ như khi nãy, mắt nó lim da lim dim, xem lời cậu nói thành gió thoảng qua tai.

Yến Tháp: "..."

Cậu dắt cún con ngu si vào nhà bếp, máy quay nãy giờ vẫn luôn đi theo cậu, hiển nhiên cũng quay được một màn đánh nhau khi nãy của hai đứa.

[Touvy: Ha ha tụi nó mắc cười quá, sao mấy bé nhà streamer năng động vậy.]

[Than thở lại thở than: Miên Miên đáng yêu quá à! Vừa trắng vừa mềm, cảm giác cứ như có thể bóp trong lòng bàn tay á hu hu hu, số streamer đỏ ghê, mình đã lông xù mềm mềm rồi, còn có hai bé cũng lông xù.]

[Meo Meo: Chỉ có mình tôi chú ý đến chuyện streamer là ba đơn thân trẻ tuổi có hai đứa con thôi hả?! Sợ hẽi!]

[Kỳ Kỳ không chơi cờ: Đùa à, streamer trẻ măng thế này, hình như mới trưởng thành không lâu thôi, làm sao có hai đứa con lớn vậy được.]

Yến Tháp thấy mọi người trong làn đạn khó hiểu thì lên tiếng giải thích: "Hiển nhiên không phải tôi sinh." Cậu định nói sự thật rằng cả hai đứa đều do cậu nhặt được, nhưng nghĩ kỹ lại, hai đứa đều có lai lịch không rõ, lúc phát hiện cũng đang bị thương, không chừng gặp phải chuyện chẳng lành gì.

Nếu người làm tụi nó bị thương nhận ra, sau này lặng lẽ tấn công thì biết làm sao. Yến Tháp không muốn lấy mạng tụi nó ra để cược.

Yến Tháp: "Là con của bạn tôi, đến đây chơi thôi." Cậu nói sơ qua lai lịch hai đứa nhóc, chóp mũi cử động nhẹ, vội vàng đi lên, mở nắp.

Lúc đầu mùi hương chỉ bay khắp nơi mà thôi, vừa mở nắp nồi, mùi thơm bùng nổ, ùa khỏi cái nồi bé tí như nước lũ, thịt kho mềm mại run lên, nước sốt màu đỏ sôi ùng ục.

Khứu giác của cún con tốt vô cùng, lúc ngửi được mùi thơm đã không nhịn được mà ngẩng nửa người dậy, đưa đầu sang nhìn xem Yến Tháp đang nấu cái gì.

Thịt còn có thể thơm đến vậy?

Mấy người đang dùng góc nhìn bên bắt đầu chảy nước miếng.

[Meo Meo:!!! Mẹ nó tôi chảy nước miếng rồi!!]

[Bá Bá không bao giờ chịu thua: A a a streamer rút thăm trúng thưởng đi! Ai trúng được một phần thịt kho này! Đời này của tôi không uổng rồi!]

[Than thở lại thở than: Hít... mẹ tôi vừa đánh tôi nè, bởi vì tôi liếm hư màn hình nhà mình rồi hu hu hu.]

Nghe nói giao hàng hỏa tốc bây giờ rất nhanh, Yến Tháp còn chưa từng nghĩ đến chuyện có thể rút thăm để tặng thức ăn, cậu bỏ trứng gà đã được chiên vào trong nồi, nói: "Hôm nay nấu hơi ít, để lần sau đi."

Thêm trứng gà vào rồi nấu thêm một chút nữa để trứng có thể thấm đẫm nước sốt, chờ đến khi nước sốt sệt lại, món ăn đã sẵn sàng.

Múc ra dĩa, rưới nước sốt và rắc ít hành lá xắt nhỏ.

Khán giả xem livestream thèm chảy nước mắt!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play