Lão Ngô không nói đến thành tích không có nghĩa là giáo viên khác không nói.
Tiết thứ hai là tiết Tiếng Anh, giáo viên Tiếng Anh bước vào lớp học mặt mày tươi như hoa.
Thanh Nhiễm nghe Lý Sách với Trịnh Xuân Minh phía sau nói: “Lần này thành tích Tiếng Anh của lớp mình chắc chắn rất tốt.”
Quả nhiên lúc không để ý đến bàn sau thì Thanh Nhiễm lên lớp từ trước đến nay đều không nghe thấy tiếng của bọn họ, còn một khi đã để ý rồi, dù bọn họ có nói nhỏ thế nào cũng không thoát nổi tai cô.
Vừa vào lớp, giáo viên Tiếng Anh đã trả lại bài thi giữa kỳ.
Bài thi phát tới tay Thanh Nhiễm, cô nhìn thấy con số 148 đỏ tươi thì thở phào nhẹ nhõm.
Tạ Ánh An nhìn điểm của Thanh Nhiễm rồi mới nhìn điểm của mình, 146 điểm, ít hơn Thanh Nhiễm hai điểm.
“Lần này thi rất tốt.” Cậu khen cô.
Thanh Nhiễm gật đầu cười, nếu như điểm Tiếng Anh không có vấn đề gì, vậy chắc chắn các môn khác cũng không sao cả.
Sau đó giáo viên các môn lần lượt trả bà, nhờ cái bài đăng kia mà hơn nửa học sinh trung học F đều chú ý đến thành tích của Thanh Nhiễm.
Đề Vật Lý lần này Thanh Nhiễm cũng phát huy vượt trội, thiếu chút nữa thôi là được điểm tuyệt đối rồi, mà bạn cùng bàn cô không ngoài ý muốn chút nào, giành điểm tuyệt đối luôn.
Giáo viên Vật lý còn vui hơn cả giáo viên Tiếng Anh, ông đứng trên bục giảng lớp một, cười không nhìn rõ mắt: “Các bạn học, lớp chúng ta vẫn vững vàng đứng nhất khối.”
“Ồ.”
Các bạn bên dưới vỗ tay rào rào.
Cuối cùng giáo viên Vật lý cũng thu liễm lại, ông gỗ gõ bảng biểu thị cả lớp yên tĩnh lại, ông lại bắt đầu khích lệ: “Các em vẫn phải tiếp tục nỗ lực học tập, tranh thủ giữ vững vị trí số một này, lớp một của chúng ta dù sao đi nữa cũng phải xếp thứ nhất.”
-
Thanh Nhiễm nhìn tên bi3n thái Tạ Ánh An lại được điểm tuyệt đối, nhất thời cảm giác áp lực như núi, áp lực đè nặng đến thở không ra hơi.
Tạ Ánh An không có cảm giác gì, cậu cảm thấy được điểm tuyệt đối là việc bình thường.
“Đề thi cho tôi mượn một lát.” Thanh Nhiễm duỗi tay.
Tạ Ánh An rất nhanh đã nhét bài thi vào tay cô, thầy toán đang giảng lại câu hỏi lớn cuối cùng trong đề nhưng đối với hai người họ mà nói, bây giờ chẳng có tâm trạng nào để nghe cả.
Thanh Nhiễm lấy bài của Tạ Ánh An so sánh với lỗi sai của bản thân, bởi có những chỗ sai lần một thì rất dễ sẽ sai lần thứ hai.
Thanh Nhiễm đẩy bài thi ra giữa hai người, hỏi Tạ Ánh An cách làm những câu cô sai.
Tạ Ánh An bình thường lạnh lùng nhưng lúc giảng bài cho Thanh Nhiễm lại không có chút nào mất kiên nhẫn cả, giảng xong, cậu còn hỏi lại xem Thanh Nhiễm đã hiểu chưa.
Thanh Nhiễm hiểu rồi, nhưng cậu giống như cảm thấy Thanh Nhiễm còn chưa hiểu.
Cậu lại đổi cách khác để giải thích một lần nữa.
Lý Sách với Trịnh Xuân Minh vểnh tai lên nghe.
Lý Sách cảm khái: “Đừng nói là An ca, nếu như tôi có thể ngồi cùng bàn với bạn học xinh đẹp như vậy, bắt tôi giảng lại một trăm lần, tôi cũng nguyện ý.”
Trịnh Xuân Minh không có ý tốt lườm cậu một cái: “Lý Thanh Nhiễm từ trước đến nay đều đẹp như thế, vậy mà bây giờ cậu mới phát hiện ra?”
Lý Sách nhíu mày: “Xuân Ny, cậu không nói tôi còn không nghĩ đến thực sự hôm nay tôi mới phát hiện đó.”
Trịnh Xuân Minh nghi hoặc: “Trước đây cậu chưa nhìn thấy bạn học Lý Thanh Nhiễm trông thế nào sao?”
-
“Tôi cũng vậy.” Trịnh Xuân Minh điên cuồng gật đầu: “Tôi cũng có loại cảm giác này, từ lúc cô ấy ngồi phía trước tôi mới phát hiện ra cô ấy lại xinh đẹp đến vậy.”
"Ài~" Lý Sách nặng nề thở dài: "Có lẽ là trước đây học bá trong mắt chúng ta đều có tướng mạo bình thường đã để lại ảnh hưởng tâm lý rồi."
Ngày đầu đi học, bốn môn thi đã được trả về, tổng bốn môn của Thanh Nhiễm kém Tạ Ánh An bảy điểm.
Nhưng cũng có thể nói là tiến bộ rất lớn rồi.
Bởi vì danh sách thành tích còn chưa được dán lên mà giáo viên lớp một lại không có thói quen đọc điểm nên ngoài Tạ Ánh An ra không ai biết Thanh Nhiễm thi được bao nhiêu điểm.
Buổi tối sau khi tam học, có người trên diễn đàn trường hỏi Thanh Nhiễm thu được bao nhiêu điểm.
Không ai biết là kết quả tốt nhất, người cược "không thể" một mực nói đợi đến ngày mai sẽ có thành tích, người thua phải đi dọn sân vận động.
Còn nói ID của bọn họ đã được ghi lại rồi, ai cũng đừng mong thoát.
Tối thứ hai, Lý Thanh Mặc đến tận chín giờ mới về đến nhà.
Anh quay về cũng không bật đèn phòng khách, cả người nằm trên sô pha bất động.
Lúc Thanh Nhiễm xuống lầu lấy nước bị anh dọa cho một trận, cô đi qua sờ trán anh: "Sao thế, ca?"
Lý Thanh Mặc hất tay cô ra: "Không sao."
Anh đột nhiên ngẩng đầu nhìn Thanh Nhiễm, nói: "Anh cảm.thấy con gái tụi em thật phiền phức."
Thanh Nhiễm nhíu mày: "Rốt cuộc thì anh bị cái gì đả kích vậy?"
Lý Thanh Mặc vẫn nằm.im, ôm gối không nói chuyện, biểu tình oan ức như nàng dâu nhỏ.
Thanh Nhiễm không quan tâm anh nữa, quay đầu lấy nước chanh trong tủ lạnh, cô ngồi bên sô pha đối diện Lý Thanh Mặc.
Hiếu kỳ hỏi: "Ca, lần này có phải anh thi rất kém không?"
Lý Thanh Mặc "Ừm" một tiếng.
Thanh Nhiễm to gan đoán: "Chủ nhiệm lớp nói gì anh à?"
"Ha!" Lý Thanh Mặc cười lạnh: "Nếu chỉ nói anh hai câu thì cũng được thôi, nhưng cô ta không chỉ thu điện thoại mà còn bắt anh mỗi ngày ở lại học ngoại khóa thêm một tiếng, quỷ mới ở lại học."
Quỷ mới ở lại? Vậy hôm nay anh làm gì mà giờ này mới về?
Thanh Nhiễm không dám nói ra câu đó, cô an ủi anh: "Có giáo viên chủ nhiệm đầy trách nhiệm như vậy, ca, anh nên vui vẻ mới đúng."
"Ngưỡng mộ à?" Lý Thanh Mặc ngồi dậy, lấy cốc nước chanh trong tay Thanh Nhiễm uống một ngụm, chua đến nhăn nhó mặt mày.
"Ngưỡng mộ." Thanh Nhiễm cảm thán: "Ca, các bạn lớp anh đều rất hạnh phúc, chủ nhiệm lớp chỉ hơn có năm tuổi, một chút khoảng cách thời đại cũng không có."
"Ồ," Lý Thanh Mặc trả chiếc cốc lại cho Thanh Nhiễm, anh lại nằm dài xuống: "Nếu ngưỡng mộ vậy thì ngày mai chúng ta đổi lớp đi."
Thanh Nhiễm không muốn để ý đến anh nữa.
Cô càng hiếu kỳ hơn: "Ca, rốt cuộc thì lần này anh thi được bao nhiêu điểm?"
Rốt cuộc là kém đến mức độ nào?
Lý Thanh Mặc đè gối ôm lên đầu, giả vờ chết.
Thanh Nhiễm: "......"
Ha! Anh không nói, ngày mai em cũng biết.
Danh sách tên với điểm của kỳ thi giữa kỳ từ sớm ngày thứ ba đã được dán công khai.
Nghe nói đây là do chủ nhiệm Ngô của lớp một vất vả cả đêm không nghỉ để thống kê ra, cũng tranh thủ in ra trước mười hai giờ.
Tinh thần kính nghiệp này thật làm người bội phục.
Nhưng nhìn thứ tự tên, ai ai cũng biết vì sao tự nhiên chủ nhiệm lớp một lại kính nghiệp như vậy.
Lần thi này, ba cái tên đứng đầu khối lớp năm hai đều ở lớp một.
Xếp thứ nhất là học bá vạn năm không đổi: Tạ Ánh An.
Mọi người bỏ qua tên đầu tiên, trực tiếp nhìn người thứ hai.
Xếp thứ hai: Lý Thanh Nhiễm.
Xếp thứ ba: Ôn Thời Nghi.
Phần lớn người xem.danh sách này đều là người tham gia đánh cược, bọn họ lập tức nhìn nhau, lúc nhìn thấy Lý Thanh Nhiễm xếp thứ hai, từng người từng người đều mang vẻ mặt tuyệt.vọng.
Ai con mẹ nó nói Lý Thanh Nhiễm thành tích tụt càng ngày càng kém, bị coi thành ví dụ tiêu cực?
Con mẹ nó, có bản lĩnh thì bước ra đây, chúng tôi đảm bảo sẽ không đánh chết cậu!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT