Hứa Hạo Nhiên thấy chiêu thức mới mẻ như thế thì vội hỏi Lý Phong: "Anh rể ơi, nhìn chiêu này ngầu bá cháy luôn, nó tên là gì thế?"
Lý Phong chưa nói gì, vẻ mặt mẹ Tiểu Hồng nghiêm túc nói.

"Bát Môn Kim Tỏa Trận".

Vẻ mặt bà ta vô cùng sốc.

Bà ta nhìn Lý Phong chằm chằm nói: "Rốt cuộc cậu là ai? Sao cậu còn trẻ thế mà đã có thể sử dụng trận pháp cổ một cách thành thục như vậy được?"
Đúng như bà ta nói, trận pháp Bát Môn Kim Tỏa Trận mà Lý Phong sử dụng có từ thời Tiên Tần.

Bát Môn Kim Tỏa Trận giống như một cái nhà giam mà còn là một nhà giam không gian, không thể nào thoát ra được.

Một khi trận pháp lập xong thì dù là người hay yêu quái bị nhốt trong đó cũng chỉ có thể bó tay chịu trói.

"Các người không cần biết tôi là ai".

Lý Phong cười hờ hững, trên người không có sát khí.

Ánh mắt anh trông rất thân thiện.

Nhưng theo bản năng, hai mẹ con Tiểu Hồng vẫn rất kiêng dè anh.

Trong quan điểm bọn họ, Lý Phong là thứ nguy hiểm nhất trên thế giới này.

Mẹ Tiểu Hồng bỗng nhiên quỳ "bịch" xuống đất.

Lá bùa màu vàng của Lý Phong khiến bà ta lâm vào nỗi sợ hãi trước nay chưa từng có.

Là một La Sát đã sống một trăm bảy mươi năm, bà ta đã gặp đủ chuyện trên đời này rồi.

Bà ta cũng hiểu rất rõ, Lý Phong là một người có thực lực rất mạnh, còn mạnh hơn bà ta tưởng.

Vì bà ta chưa từng thấy người bình thường nào có thể nhẹ nhàng dùng một ngón tay, một lá bùa màu vàng mà tạo ra được Bát Môn Kim Tỏa Trận.

Cao thủ Đạo gia chân chính lập Bát Môn Kim Tỏa Trận cũng cần có ít nhất hai mươi người trở lên.

Mà thực lực của hai mươi người này phải cực kì sâu, nếu không sau khi lập trận xong, trong lúc điều khiến bọn họ sẽ hộc máu mà chết vì không đủ sức chống đỡ.

Nếu thế trận pháp sẽ sụp đổ.

Nhưng giờ nhìn Lý Phong không chỉ rất thành thạo.

Anh chả coi trận pháp siêu cấp này ra gì cả, anh làm dễ như trở bàn tay.

Người như vậy bà ta không thể đắc tội được.

Mẹ Tiểu Hồng vừa mới quỳ xuống, Tiểu Hồng đứng cạnh vội hét lên: "Mẹ, đừng cúi đầu trước bọn họ".

"Hai tên này chẳng phải thứ tốt đẹp gì, con chắc chắn sẽ tìm được cách ra ngoài, sau đó cắn bọn họ ra thành từng mảnh".

Tiểu Hồng vừa dứt lời, mẹ của cô ta đã kéo cô ta cùng quỳ trên đất.

Mẹ Tiểu Hồng cầu xin Lý Phong nói: "Người anh hùng à, mẹ con chúng tôi có mắt như mù, làm mất lòng cậu và bạn bè của cậu".

"Mong cậu rộng lượng, tha cho mẹ con chúng tôi một con đường sống".

Lý Phong cười nói: "Tôi thì đơn giản nhưng hai người phải xem ý em vợ tôi thế nào".

Lý Phong vừa dứt lời, mẹ Tiểu Hồng quay phắt đầu lại nhìn Hứa Hạo Nhiên.

Ngay từ ánh mắt đầu tiên khi bà ta nhìn thấy Hứa Hạo Nhiên, bà ta đã biết cậu ta hơi ngốc nghếch.

Từ trước đến nay, Tiểu Hồng và mẹ cô ta luôn khinh thường loại người này nhất, cũng là đối tượng dễ xử nhất.

Nhưng giờ bọn họ phải quỳ xuống cầu xin cậu ta tha thứ.

Hứa Hạo Nhiên vò đầu bứt tai nói: "Muốn tôi tha cho hai người thì dễ ẹc".

"Nhưng hai người phải đồng ý với tôi một chuyện".

"Nếu hai người làm được thì tôi sẽ tha cho hai người".

Nói xong, trên mặt Hứa Hạo Nhiên nở một nụ cười đểu cáng mà tất cả đàn ông trên đời nhìn cái là hiểu liền.

"Muốn chết hả!", Hứa Hạo Nhiên vừa dứt lời, Tiểu Hồng vốn không bằng lòng lắm lập tức lóe thành một cái bóng đỏ như máu.

"Rầm!"
Cơ thể của cô ta đập thẳng vào bức tường màu vàng.

Mà cả người cô ta như bị điện giật, ở giữa không trung thét lên thảm thiết.

"Aaaaaa!"
Hứa Hạo Nhiên thấy thế thì gãi đầu.

Vẻ mặt cậu ta thương hại, vội vàng nói với Lý Phong: "Anh rể, anh mau gỡ cái trận pháp này đi, cứ để thế là chết người như chơi đấy".

Lý Phong cười, nhẹ nhàng vung tay lên.

Sau đó bùa chú màu vàng ở xung quanh hai mẹ con họ bỗng tan biến, Tiểu Hồng cũng từ không trung rơi vào lòng mẹ cô ta.

"Cảm ơn anh hùng, cảm ơn cậu".

Tiểu Hồng nghiến răng nghiến lợi nói: "Mẹ, con thà chết cũng không cầu xin bọn họ".

Nhưng Hứa Hạo Nhiên lại gãi đầu nói: "Tôi cũng có nói ra điều kiện gì quá quắt lắm đâu".

"Tôi chỉ muốn mẹ con hai người vào phòng livestream của tôi, livestream mukbang mà thôi".

"Livestream mukbang?"
Vẻ mặt Tiểu Hồng và mẹ cô ta ngạc nhiên.

Tuy là hai người sống trên núi nhưng vẫn thỉnh thoảng xuống núi giao tiếp với con người.

Mà cả hai người họ đều có di động, hiểu rõ về hình thức livestream mukbang mà Hứa Hạo Nhiên nói.

Bởi vì bình thường bọn họ vẫn xem mấy cái video chán òm đó.

Dù sao giờ cũng là xã hội hiện đại, cho dù người sống ở vùng núi cũng có sóng điện thoại.

Hai người là La Sát nhưng cũng cần giải trí.

Hứa Hạo Nhiên nói: "Đúng vậy, nhìn răng miệng hai người tốt thế, tôi nghĩ có nên để hai người livestream mukbang không?"
"Sau đó chuyên bán xương sườn lợn vừa to vừa cứng, hai người ngày nào cũng ăn uống trước mặt mọi người".

vào nhóm zalo e đọc thêm ch mới nhé: https://zalo.

me/g/zivpdz264
"Nếu thế thì mọi buồn phiền sẽ được giải quyết, đây là cách để giải tỏa cảm xúc, mà còn có thể kiếm tiền nữa, tốt quá còn gì".

Hứa Hạo Nhiên còn nói thêm: "Mà hai người cứ nghĩ mà xem, trước đây chúng ta chưa từng gặp nhau".

"Mà chả hiểu sao hai người lại nghiến răng nghiến lợi đòi móc tim gan phèo phổi của chúng tôi ăn, thế là không ổn".

"Giờ đã là thế kỉ 21 rồi, giữ mấy thói quen xấu trước đây làm gì?"
"Rõ ràng hai người có thể ăn thịt lợn, thịt bò, thịt dê, thịt gà, sao cứ khăng khăng đòi ăn thịt người chứ?"
Sau đó Hứa Hạo Nhiên cứ lải nhải y như Đường Tăng vậy.

Nói dài nói dai nói mãi, Tiểu Hồng đột nhiên nói với mẹ cô ta: "Me, con không muốn ăn cậu ta".

Nghe thấy Tiểu Hồng nói thế, Hứa Hạo Nhiên vui như trẩy hội.

Cậu ta nhướn mày, cười hả hê với Lý Phong.

"Con muốn quật chết cậu ta.

", Tiểu Hồng bỗng nhiên bồi thêm một câu.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play