Lúc này, tiếng của Lâm Hổ cách đó không xa vọng lại.

“Đại ca của chúng mày bị đánh đến mức này, đám đàn em chúng mày đứng bên cạnh làm cái gì thế hả?”
“Xông lên hết cho tao, đập chết hai đứa nó cho tao!”
Khi Lâm Hổ hét lên như vậy, đám đàn em của Cá Sấu vội rút gậy sắt từ xe máy ra.

Gào lên phi về phía Lý Phong và Cường Đầu Trọc.

Lúc này, cửa xe Mercedes benz mở ra.

Lý Phong không đánh nhau với đám người đang hùng hổ xông về phía anh.

Anh giống như một viên đạn vừa được bắn ra.

Chỉ nghe thấy một tiếng “vù!”
anh lao thẳng đến chỗ Lâm Hổ! “Bụp”
Lý Phong đấm mạnh lên bụng của Lâm Hổ! Tức khắc, Lâm Hổ giống như bị một chiếc xe tải hạng nặng đâm vào, cả người bay vèo ra xa! Hắn ta đập liên tiếp vào hai bức tường rồi rơi xuống một con hẻm sâu.

Không rõ còn sống hay đã chết! Đám người vốn đang định xông lên đánh Lý Phong và Cường Đầu Trọc đều sững sờ.

Mạnh quá đi! Thật là đáng sợ! Không ai ngờ rằng Lý Phong đã ra tay thì trời long đất lở.

Cú đấm khi nãy đâu phải là người bình thường có thể làm được! Lúc này đến đám Cá Sấu đang bò trên đất cũng kinh hãi sợ sệt nhìn Lý Phong.

Hắn ta không ngờ rằng, Ninh Châu lại xuất hiện một cao thủ đáng sợ như vậy! Lúc này, Lý Phong đi đến trước mặt Cường đầu trọc, giống như một người sư phụ kể lại cho đệ tử mình nghe quá trình đánh nhau với Cá Sấu, chỉ ra một số ưu khuyết điểm.

Mỗi điểm mà Lý Phong nói đều rất chuẩn xác.

Cho dù là người chưa từng học hết cấp hai như Cường Đầu Trọc cũng nghe hiểu hết.

Cá Sấu ở bên cạnh cũng đã đứng lên, nhìn Lý Phong bằng ánh mắt thù hằn.

Hắn còn định nói vài câu hằn học.

Thế nhưng dường như Lý Phong không để ý đến sự tồn tại của hắn, hoàn toàn không để ý đến hắn ta.

Sau khi nói chuyện với Cường Tầu trọc, Lý Phong mới quay sang nói với Cá Sấu.

“Lão đại của mày hình như là Hắc Long nhỉ, phiền mày giúp tao nói với ông ta”.

“Bảo ông ta tối nay, tao sẽ đến địa bàn của ông ta làm một trận, ông ta cứ chuẩn bị nghênh đón nhé”.

“Gọi hết những cao thủ mà chúng mày có thể gọi được đi, đại sư này, tông sư này hoặc là những thứ khác, đều gọi hết đến cho tao”.

“Để cho tao tiện một lần giải quyết cho xong”.

“Đến lúc một hai con cá lọt lưới suốt ngày khoác lác, làm trò sau lưng tao”.

Nói xong, Lý Phong quay người bước lên xe Mercedes Benz.

Cường Đầu Trọc hớn ha hớn hở lái xe chở Lý Phong đi.

Mà lúc này ở một con hẻm nhỏ cách đó không xa.

Có một đôi mắt tràn đày vẻ kinh ngạc xem lẫn hứng khởi nhìn theo bóng chiếc xe Mercedes Benz đang rời đi.

Người này lại chính là em vợ của Lý Phong

- Hứa Hạo Nhiên.

Hai con mắt Hứa Hạo Nhiên lấp lánh sáng rực.

Cậu ta không ngờ rằng cậu shipper của nhà mình lại giả heo ăn thịt hổ! Không những thực lực mạnh mẽ, mà lại còn đi xe Mercedes Benz.

Thế nhưng, Hứa Hạo Nhiên không kể cho Hứa Mộc Tình và Liễu Ngọc Phân nghe câu chuyện mà mình đã chứng kiến.

Cậu ta luôn âm thầm quan sát Lý Phong.

Cứ mỗi ngày giao hết đơn hang, quán ăn nghỉ bán.

Hứa Hạo Nhiên lại âm thầm theo dõiLý Phong.

Sau khi quán ăn đóng cửa, Lý Phong đi xuyên qua hai con ngõ.

Ở đầu ngõ, có một chiếc xe Mercedes Benz đang đỗ ở đó.

Cường Đầu Trọc đứng bên cạnh hút thuốc.

Nhìn thấy Lý Phong đi đến, Cường Đầu Trọc lập tức tắt thuốc, tiến lên cười he he.

“Đại ca”.

Lý Phong khẽ gật đầu, nói: “Chúng ta đi thôi”.

Hứa Hạo Nhiên lái xe điện đi theo chiếc xe Mercedes Benz, đi theo từ xa phía sau.

Mặc dù cậu ta không có bất cứ biểu hiện gì đặc biệt.

Hơn nữa luôn luôn giữ khoảng cách tương đối xa.

Thế nhưng cậu ta vẫn bị Cường Đầu Trọc phát hiện.

Cường Đầu Trọc nhìn Hứa Hạo Nhiên qua gương chiếu hậu.

Ban đầu chỉ nghĩ đó là một người bình thường.

Nhưng đến khi rẽ mấy lần rồi phát hiện Hứa Hạo Nhiên vẫn đi theo, khiến cho gã bắt đầu nghi ngờ.

Cường Đầu Trọc nói với Lý Phong: “Đại ca, ở đằng sau cách chúng ta không xa có một tên nhóc đi xe đạp điện luôn đi theo chúng ta, có thể là người của Hắc Long”.

Lý Phong không cần xoay đầu lại cũng biết người mà Cường Đầu Trọc đang nói đến là ai.

Anh bình thản nói: “Đó không phải là người của Hắc Long.

Bây giờ Cường Đầu Trọc vô cùng sùng bái Lý Phong.

Bất luận Lý Phong nói gì, gã đều nghe theo răm rắp.

Cùng lúc đó, Hắc Long đang huy động tất cả lực lượng ở Thiên Thượng Nhân Gian của mình.

Sau khi ông tabiết hai tên đệ đắclực cdưới trướng ông ta đều bị đánh trọng thương.

Việc đầu tiên Hắc Long làm là sắp xếp tất cả lực lượng đã mua chuộc điều động đến Thiên Thượng Nhân Gian.

Thiên Thượng Nhân Gian là căn cứ của Hắc Long ở Ninh Châu.

Đây cũng cũng là nơi buôn bán vàng lớn nhất Ninh Châu, bên trong có tất cả mọi thứ.

Mỗi buổi tối ở đây đều diễn ra các loại hình giao dịch buôn bán vô cùng đa dạng.

Hắc Long là một người đàn ông là năm mươi tuổi.

Ông ta đã có những dấu hiệu của tuổi già.

Trong đôi mắt sắc bén của ông ta hiện lên sự ủ rũ.

Bây giờ Hắc Long đang ngồi gác chân lên ghê xô pha, trên người mặc bộ vest đen, tay cầm điếu xì gà hút phì phò.

Mặc dù sắc mặt ung dung thản nhiên, nhưng trong lòng đang có rất nhiều chuyện không vui.

Lúc này Cá Sấu dẫn mấy người đi nhanh đến.

Hắn ta đứng bên cạnh Hắc Long không dám nói gì.

Hắn ta đi theo Hắc Long nhiều năm rồi rồi, hắn ta rất hiểu tính cách của ông ta.

Mười mấy năm qua, Hắc Long rất ít khi có vẻ mặt như thế này.

Trong tiềm thức của Cá Sấu và đám đàn em, dường như không có gì Hắc Long không thể làm được.

Ở Ninh Châu to lớn này, không có người nào có thể chống đối lại Hắc Long.

Mặc dù mọi người đều biết còn có một người là Hổ Gia.

Thế nhưng Hổ Gia đã ở ẩn nhiều năm không quan tâm thế sự nữa rồi.

Bây giờ cả Ninh Châu này đều là địa bàn của Hắc Long.

Ở Ninh Châu, không có chuyên gì mà Hắc Long không thể giải quyết được.

Càng không có ai mà Hắc Long không xử lý được.

Hắc Long rút điếu xì gà trong miệng ra, ngẩng đầu lên nhìn Cá Sấu hỏi.

“Điều tra được xuất thân của tên Lý Phong chưa?”
Cá Sấu lắc đầu: “Hoàn toàn không điều tra được thông tin gì, hắn ta giống như xuyên không đến đây vậy”.

Hắc Long lạnh lùng nói: “Trên đời này làm gì có ai chui từ lỗ nẻ ra cả”.

“Điều tra cho rõ đi, chỉ có hai lý do”.

“Thứ nhất, thân thế của hắn ta, sau lưng rất là hùng hậu”.

“Dựa vào thủ đoạn của chúng ta cơ bản không thể moi được thông tin gì”.

“Thứ hai, chính là giống với những gì chúng ta nhìn thấy”.

“Tên này chỉ là một tên lưu manh từ quê mới lên”.

Hắc Long nhìn Cá Sấu hỏi: “Mày nghĩ thằng nhóc này là loại nào?”
Cá Sấu nghĩ một lúc rồi nói: “Em thấy nó là loại thứ hai”.

“Ở Ninh Châu chúng ta, không có chuyện gì mà anh Long không điều tra ra được”.

“Hơn nữa có một thằng đệ nói với em, bây giờ thằng nhóc này đang làm shipper cho một quán ăn.

“Nếu hắn ta thực sự là một công tử của gia tộc nào đó, sao có thể làm công việc đó được”.

Hắc Long mỉm cười, đưa tay vỗ vai Cá Sấu nói.

“Quả nhiên, xem ra thất bại cũng cho mày bài học kinh nghiệm đấy”.

“Chí ít bây giờ làm việc gì mày cũng đã biết động não rồi đấy”.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play