Nói xong, Lý Phong dẫn Lý Na và Lý Phi xuống tầng.

Họ đi ra khỏi khu phố cũ, có một chiếc ô tô Mercedes Benz đi tới, dừng trước mặt Lý Phong.

Hứa Hạo Nhiên mở cửa xe, cười hi hi bước xuống.

Hứa Hạo Nhiên vừa cười vừa chào Lý Na: “Em chào chị dâu, em là em vợ của anh rể em, em tên là Hứa Hạo Nhiên.”

Lúc nói chuyện, Hứa Hạo Nhiên nhìn Lý Na chăm chú.

“Ái chà! Không ngờ rằng chị dâu là một đại mỹ nhân đấy chứ”.

“Chị dâu, nhà chị có chị gái hay em gái không? Giới thiệu cho em mộtcô”.

Hứa Hạo Nhiên chưa kịp dứt lời, cậu ta đã bị Hứa Mộc Tình nhéo tai.

Hứa Hạo Nhiên đau đến mức nhăn hết mặt mũi.

Hứa Mộc Tình bỏ tay ra, sau đó đón Lý Na và Lý Phi lên xe.

Ở trên xe, Hứa Mộc Tình tự giới thiệu mình với Lý Phi.

Hai người phụ nữa dần dần thân thiết hơn.

Không khí gia đình hòa thuận.

Chiếc xe ô tô chạy chầm chậm trên đường, Hứa Mộc Tình phát hiện con đường này không phải đường đi đến khách sạn mà họ thuê, bất giác hỏi Lý Phong.

“Chồng ơi, bây giờ chúng ta đi đâu thế?”

Lý Phong cười nói: “Trường An là nơi đất thiêng sinh hiền tài, địa linh nhân kiệt”.

“Tập đoàn Lăng Tiêu chúng ta muốn tiếp tục phát triển, nhất định phải mua một mảnh đất ở đây”.

“Chúng ta mua một căn hộ trước”.

“Đợi một thời gian nữa quen rồi mua thêm một căn nữa”.

Lý Phi và Lý Na nhìn nhau.

Mặc dù Lý Na biết gia tộc Lý Thị ở thủ đô rất giàu có.

Nhưng cô ấy không biết Lý Phong giàu đến cỡ nào.

Rất nhanh sau đó, chiếc xe đi vào một khu biệt thự.

Tổng diện tích khu đất này là hai mươi mẫu, tổng cộng chỉ có bảy ngôi biệt thự.

Xe dừng trước cổng ngôi biệt thự ở giữa sườn núi.

Lúc này, đã có mười mấy người đứng chờ ở cổng.

Đứng đầu là một ông già với mái tóc hoa râm

Ông mặc một bộ quần áo thời Đường cách tân, cười hòa nhã.

Mấy người Lý Phong xuống xe, người đàn ông lập tức dẫn theo mấy người theo sau, cung kính đón chào.

“Chào mừng về nhà!”

Không chỉ có mẹ con Lý Na, đến Hứa Mộc Tình cũng ngơ người không hiểu chuyện gì.

Bởi vì cô không biết Lý Phong đã mua ngôi biệt thự này từ bao giờ.

Từ đầu tới cuối, Lý Phong luôn bên cạnh cô.

Đêm qua hai người còn có một buổi tối thật ngọt ngào.

“Trời ơi, anh rể, anh ra tay nhanh quá đi mất!”

“Mới chỉ đi vệ sinh một tí thôi mà anh đã mua nguyên một ngôi biệt thự hoành tráng thế này rồi”.

“Thế còn ông chú đẹp trai này, là quản gia của nhà chúng ta à?”

Người đàn ông mặc bộ quần áo Đường cách tân cười he he gật đầu.

Ông nói với Hứa Hạo Nhiên, ông tên là Đường Phúc, ông chính là quản gia của nhà này.

Quản gia Đường Phúc dẫn Lý Phong cùng mọi người đi vào trong.

“Ôi trời ơi! Anh rể thật chất quá đi!”

“Sao em lại có cảm giác ngôi biệt thự này được dát vàng thế này?”

Trong khi Hứa Hạo Nhiên liên tục cảm thán, bên cạnh đó Lý Phong luôn quan sát biểu cảm của Lý Phi.

Từ nhỏ Lý Phi luôn phải sống bon chen trong khu nhà cũ.

Điều kiện cuộc sống của cậu nhóc và Lý Na luôn khó khăn.

Những năm đó có thể nói họ không hề được ăn ngon, cũng không được nhìn thấy những thứ vô cùng cao cấp như thế này.

Theo lẽ thường, nếu đột ngột bước vào ngôi biệt thự nguy nga trang tráng lệ như này.

Ít nhiều cũng thể hiện sự ngưỡng mộ, hoặc ánh mắt cũng phải gần giống như Hứa Hạo Nhiên.

Thế nhưng, Lý Phi bình tĩnh hơn Lý Phong tưởng tượng.

Mặc dù cũng có chút tò mò về mọi thứ xung quanh.

Nhưng ánh mắt cậu nhóc vẫn hiện lên vẻ trong sáng.

Đây cũng chính là những gì mà Lý Phong mong muốn.

Lý Phi là con trai của Lý Mộc.

Thân là em trai được Lý Mộc chăm sóc dạy dỗ từ nhỏ.

Bất kể như thế nào Lý Phong đều sẽ thay Lý Mộc hoàn thành tâm nguyện cũng như trách nhiệm của anh trai mình.

Lý Phong sẽ dạy dỗ Lý Phi thành đấng anh kiệt xuất sắc như bố nó!

Dưới sự giúp đỡ của quản gia, mọi người nhanh chóng thông thuộc các lối đi trong ngôi biệt thự và lối đi về phòng của mình.

Lý Phong nắm tay Hứa Mộc Tình và nói: “Vợ ơi, những năm qua chị dâu chịu nhiều vất vả khổ cực rồi”.

“Từ bây giờ, em hãy quan tâm chăm sóc chị nhé”.

Hứa Mộc Tình cười rồi nói: “Lúc nãy trên đường đến đây, em đã nói chuyện với chị dâu rồi”.

“Những năm qua chị dâu luôn làm việc liên quan đến thời trang may mặc”.

“Tổng cộng chị đã đổi việc mấy chục lần, nhưng chị dâu vẫn làm liên quan đến ngành thời trang may mặc”.

“Từ thiết kế, chọn vải, may thậm chí là làm ra thành phẩm”.

“Tất cả những việc đó chị dâu đều làm qua hết, có thể nói chị ấy là một nhà thiết kế quần áo”.

Với nhưng hiểu biết chuyên sâu và sự nhạy bén trong kinh doanh, Hứa Mộc Tình dần dần lên ý tưởng.

Thêm vào đó có nguồn vốn khổng lồ, bây giờ Hứa Mộc Tình nghĩ ra cái gì là sẽ làm cái đó.

Hơn nữa mỗi hạng mục đầu tư của cô đều có thể kiếm ra tiền.

Đây cũng là ưu điểm đáng quý của Hứa Mộc Tình.

Cô nhìn người rất chuẩn, nếu là người mà cô đánh giá cao, đều có thể phát triển thế mạnh của mình.

Hứa Mộc Tình nói với Lý Phong, tập đoàn Lăng Tiêu muốn tiến vào Trường An.

Đầu tiên cần phải làm một việc, đó là thành lập một công ty thời trang may mặc.

Hứa Mộc Tình có dự định để Lý Na là người phụ trách.

Sắp xếp của Hứa Mộc Tình còn chu đáo hơn Lý Phong.

Lý Phong ôm Hứa Mộc Tình, thơm vào trán cô.

“Đồ đáng ghét, bây giờ đang là ban ngày, nhỡ có ai nhìn thấy sẽ không hay”.

Hứa Mộc Tình đưa tay lên đấm nhẹ vào ngực Lý Phong.

Thế nhưng mặc dù nói là như vậy, nhưng hai vợ chồng đều khiến người khác vừa ngưỡng mộ vừa đố kỵ.

Lúc này, Hứa Hạo Nhiên đứng lấp ló bên ngoài nhòm trộm vào bên trong phòng.

“Hi hi hi hi hi”.

“Chị, anh rể, em làm phiền chút”.

Vừa nghe thấy tiếng Hứa Hạo Nhiên, Hứa Mộc Tình liền đẩy Lý Phong ra.

Sau đó nói: “Em đi tâm sự với chị dâu đây”.

Hứa Mộc Tình bước nhanh ra khỏi phòng.

Lý Phong nhìn Hứa Hạo Nhiên giơ nắm đấm lên.

Vừa nhìn thấy hành động này, Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng lùi lại.

Trước khi Lý Phong kịp xử lý cậu ta, Hứa Hạo Nhiên liên hỏi: “Anh rể, em có thắc mắc”.

“Trên đường đến đây anh nói muốn đối phó với nhà họ Lý”.

“Chúng ta có vài người thế này, e rằng hơi khó đấy”.

Tiếp xúc với Lý Phong lâu như vậy, Hứa Hạo Nhiên càng không thể đoán được Lý Phong mạnh như thế nào.

Cho dù hàng ngày ở bên cạnh Lý Phong, Hứa Hạo Nhiên cũng không có cách nào biết rõ thực lực của Lý Phong thế nào.

Lý Phong giống như động tối om, sâu không nhìn thấy đáy.

Hơn nữa trên thế giới này, dường như không có chuyện gì mà anh không giải quyết được.

Nếu đã là chuyện Lý Phong muốn làm, thì đều có thể giải quyết một cách rất nhẹ nhàng.

Thêm vào đó, cách làm của anh rất đa dạng, khó nắm bắt.

Ở thủ đô, Lý Phong đã xử lý mấy gia tộc rồi.

Nhưng những gia tộc đều là thế gia hạng nhất hoặc là một chi của thế gia hạng nhất.

Mà bây giờ, Lý Phong lại muốn một mình chống lại thế gia vô cùng lâu đời.

Chỉ nghe tới đây thôi cũng khiến cho người ta nghi ngờ rồi.

Chứ nói gì đến việc nói là làm luôn.

Lý Phong vẫy tay với Hứa Hạo Nhiên và nói:

“Anh hỏi em, nếu anh để cho em dẫn theo mười cao thủ võ lâm tấn công sơn trại của bọn cướp, em sẽ làm thế nào?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play