Khi Hoắc Phong Liệt tỉnh lại thì đã nằm ở trên giường, hắn chậm rãi mở mắt, chỉ mơ hồ thấy một bóng người ngồi ở bên cạnh, có lẽ vì đã mơ quá nhiều nên hắn theo phản xạ khàn giọng hô một tiếng: “Thanh ca?”

Tầm nhìn dần dần rõ ràng, người nọ quay đầu lại, bất đắc dĩ nhìn hắn.

“Phong Liệt, huynh cũng đừng gọi Thanh ca gì nữa. Nếu còn gọi như vậy, vị Liễu công tử kia sẽ đau lòng đến mức đi biệt xứ luôn đấy.” Việt Húc Thiển bất đắc dĩ nói.

Hoắc Phong Liệt khẽ nhíu mày: “Người đâu rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play