Bạch Tố nước mắt giàn giụa, vùng vẫy muốn chạm vào huynh trưởng của mình. Đó chính là ca ca mà hắn kính trọng nhất, người luôn giúp hắn sửa lỗi trong các bài văn; khi hắn bị phụ thân trách phạt, huynh trưởng sẽ cùng hắn chịu phạt. Lúc hắn chán nản, huynh trưởng sẽ luôn nghĩ cách dẫn hắn đi chơi; sẽ nhường tất cả những thứ hắn thích cho hắn; sẽ kể cho hắn nghe những câu chuyện thú vị trong triều; sẽ kể về những việc anh minh mà Liễu tướng gia và Hoắc đại nguyên soái đã làm. Hắn còn nói, cho dù thế cục bất ổn, nhưng có hai người kia ở đó thì sớm muộn gì thiên hạ cũng sẽ yên ổn. Đến lúc đó, huynh đệ hai người cùng ngao du sơn thủy, vẽ nên bức “Thiên Lý Giang Sơn Đồ”.

Ngờ đâu lần cuối gặp mặt cũng chỉ còn là một cái xác đã hoàn toàn thay đổi. Xa cách tám năm, nỗi đau chôn sâu trong lòng tưởng chừng như đã tan biến, huynh trưởng mà hắn tưởng chỉ có thể nhìn thấy trong mơ lại xuất hiện trước mắt.

Còn là... thi thể, không có gì đau đớn hơn điều này.

Đối mặt với lời buộc tội gần như điên cuồng của Trình Hi, Bạch Tố chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, đau đến mức không phản ứng được nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play