Chương 831

“Ừ, chị đang ở tầng một của trung tâm thương mại, nói cho chị biết, em đang ở đâu?” Lương Tiểu Ý bình tĩnh hỏi.

“Ở tầng ba, tôi đang ở đứng trước cửa hàng phu nhân Carl”

Nghe được lời nói của Đường Điềm, Lương Tiểu Ý hơi sửng sốt. Đáp lại: “Chị biết rồi” Sau đó cúp máy.

“Chị mau nhanh lên…” Tới…

Đường Điềm nói vào điện thoại, giây tiếp theo, cô ta nghe thấy một tiếng ‘tít tít tít” đinh tai nhức óc.

Bên cạnh có tiếng cười giễu. Đường Điềm liếc mắt liền thấy cô gái nhà giàu có đẩy mình lúc trước đang khinh thường nhìn mình.

Phẫn hận cắn môi, Đường Điềm hận Lương Tiểu Ý, tất cả đều là do cô ta, nếu Lương Tiểu Ý chịu đi mua sắm cùng cô ta, liệu cô ta có bị coi thường không? Điều này sẽ xảy ra sao?

Càng nghĩ càng cảm thấy hôm nay cô ta gặp phải chuyện xui xẻo như vậy là do Lương Tiểu Ý.

Lương Tiểu Ý đi thang máy đi lên tầng ba, cửa thang máy mở ra. Cô bước ra khỏi thang máy, đi vê phía cửa hàng “Phu nhân Carl”. Lương Tiểu Ý hoàn toàn không biết, không hiểu sao cô lại bị người ta đổ oan.

“Tiểu Điềm?” Lương Tiểu Ý đứng ở cửa hàng trực tiếp đi vào, nhìn thấy Đường Điềm, liền kêu lên: “Làm sao vậy? Bị thương ở đâu?”

Đường Điềm quay đầu lại, nhìn thấy một người phụ nữ đang đi về phía quầy, trong mắt Đường Điềm hiện lên một tia ghen tị, giây sau liền biến mất không thấy gì nữa, liền cao giọng hô: “Chị họ, chị mau tới đây, tôi bị đánh”

Lương Tiểu Ý vừa đi tới, liền nhìn thấy cô gái đứng đối diện Đường Điềm, người này cũng quay lại nhìn cô.

“Xin chào, tôi là chị họ của Tiểu Điềm, tôi họ Lương”

Lương Tiểu Ý bước tới, cô quan sát người kia, người kia rõ ràng cũng đang quan sát cô. Sau khi bình tĩnh giới thiệu bản thân, Lương Tiểu Ý đưa lòng bàn tay về phía đối phương hỏi: “Xin hỏi nên xưng hô với cô thế nào?”

Ánh mắt của người kia xem thường, ánh mắt lướt qua lòng bàn tay Lương Tiểu Ý, khịt mũi một cái, tỏ vẻ khinh thường.

Lương Tiểu Ý không cảm thấy xấu hổ chút nào, cười tủm tỉm rồi bình tĩnh thu lại lòng bàn tay. Lúc nhìn về phía đối phương, khóe môi tôi đã nở nụ cười dịu dàng và chuyên nghiệp: “Nếu em họ tôi có điều gì làm mất lòng cô đây, với tư cách là chị họ của con bé, tôi thay nó xin lỗi cô, mong cô lượng thứ”

Giọng của cô nhẹ nhàng, mềm mại, thái độ khiêm tốn và nhẹ nhàng, nhưng tuyệt nhiên không khiến người ta cảm thấy thấp kém. Nếu là người có tâm, vào lúc này, có thể loáng thoáng thấy điều đó ở Lương Tiểu Ý.

Chỉ là lời nói ngọt ngào, nghe bùi lỗ tai của Lương Tiểu Ý lọt vào tai Đường Điềm, lại thành cái vị khác.

Đường Điềm trợn to hai mắt, hận không thể trừng con người ra ngoài. Cô ta không bảo Lương Tiểu Ý đến xin lỗi thay cô tai “Xin lỗi cái gì! Tôi không làm gì sai” Lương Tiểu Ý càng ôn hòa nói xin lỗi, Đường Điềm càng ôm hận trong lòng.

Đường Điềm tức giận duõi tay kéo Lương Tiểu Ý một cái, khóe miệng giận dữ, bất bình: “Chị làm rõ tình trạng bây giờ có được hay không? Là tô Đường Điềm vừa nói, vừa chỉ tay về phía cô gái đối diện một cách không tỉnh táo. “Tôi bị cô ta đẩy!” Cô mới là người chịu thiệt được không?

Ý Lương Tiểu Ý là gì? Muốn cô ta làm người tốt, muốn cô †a tự nhận lỗi về mình sao?

Lương Tiểu Ý đột nhiên bị Đường Điềm kéo đi, loạng choạng một hồi lâu mới đứng vững được bên cạnh quầy thu ngân. Vốn dĩ cô không thoải mái. Sau khi cùng Đường Điềm đi mua sắm, đầu cô bắt đầu choáng váng, bây giờ Đường Điềm không khách sáo kéo cô, đầu cô càng quay cuồng, khó chịu.

Lương Tiểu Ý giữ chặt mặt bàn, đặt ngón tay lên mặt bàn, đầu ngón tay đã nổi gân xanh. Trời đất quay cuồng, không thể mở mắt. Khi mở mắt ra, cảnh vật xung quanh đều quay vòng vòng.

Lương Tiểu Ý không nói lời nào, cũng chán không thèm nói. Đường Điền nhìn thấy bộ dạng ảm đạm không nói nên lời của cô, chẳng những không để ý có chuyện không hay, ngược lại còn có to mồm hơn với Lương Tiểu Ý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play