Chương 500

Tô Lương Mặc trầm tư nhìn gương mặt tươi cười của cậu bé trên giường với một trái tim hỗn độn.

Suy nghĩ của cậu bé không cần nói cũng hiểu.

Tô Lương Mặc cảm thấy có chút đắng trong miệng. Ý của của bé muốn nói: “Chú tính sao?” Ha ha…… Ngay từ đầu, anh đã trở thành một “khối u” trong trái tim của Tiểu Ý rồi!

Lương Chi Hoành chăm chú nhìn thái độ của Tô Lương Mặc, khóe miệng khẽ nhếch, tiếp tục hỏi: “Chú Tô, chú nghĩ mẹ tôi có phải là một người phụ nữ tốt không?”

“Tiểu Ý là người phụ nữ tuyệt vời nhất trên cuộc đời này”

“Chà, tôi và em trai cũng cảm thấy như vậy” Cậu bé nói một cách ngây thơ: “Một người phụ nữ tốt bụng, tuyệt vời như mẹ thì nên được nâng niu, được nuông chiều, được bảo vệ trong vòng tay của mình, phải không chú Tô?”

“Đúng vậy”

“Đúng rồi, em trai và tôi cũng cảm thấy như thế đó. Nhưng mà bây giờ mẹ cũng đã có đối tượng mới mất rồi. Và tôi cùng em trai cũng đã chấp nhận chú ấy là ba của chúng tôi r Lương Chỉ Hoành sắc sảo tiếp tục nói: “Nhưng mà mẹ vì “khối u ác tính” kia nên bây giờ vẫn có chút do dự” Đôi mắt đen của Lương Chi Hoành dừng lại trên người Tô Lương Mặc: “Chú Tô à, người khiến mẹ tôi thành ra như vậy, tất cả đều là do chú đó. Mẹ tôi còn trẻ như vậy, không nên chỉ vì sai lâm trước kia với chú mà phải độc thân suốt cuộc đời còn lại đúng không nào. Vậy nên là tôi hy vọng chú có thể tìm ra cách nào đó khiến mẹ đồng ý lời cầu hôn của chú ấy”

Lời cầu hôn của chú ấy? Của ai?

“… Là ai?”

Lương Chi Hoành ngẩng đầu lên, khuôn mặt tràn đầy phấn khích: “À hình như chú cũng biết chú ấy đấy, là chú Savvy” Cậu bé mỉm cười hóm hỉnh: “Vì đó là chú Savvy, nên tôi và em trai mới đồng ý nhận chú ấy là ba á”

Tô Lương Mặc tối sâm mặt mày!

“Con, con nói gì cơ?” Anh không thể tin nổi những lời nói mình vừa nghe!

“Ơ chú Tô, chính sai lâm của chú mới khiến mẹ tôi thành ra như vậy, chú phải chịu trách nhiệm với mẹ tôi chứ” Lương Chi Hoành nói: “Chú Tô à, tôi thực sự hy vọng chú có thể giúp mẹ tôi thoát khỏi bóng ma tâm lý này. Tôi cũng hy vọng chú có thể thành tâm chúc phúc cho mẹ tôi cùng chú Savvy. “

Tất nhiên mục đích chính của cậu không phải là muốn Tô Lương Mặc thuyết phục mẹ kết hôn với chú Savvy, cũng không cần ông ta gửi lời chúc đến mẹ của mình. Mà điều đơn giản cậu muốn là … Năm đó Tô Lương Mặc đã đối xử với mẹ cậu như thế nào, thì bây giờ cậu muốn ông ta phải nếm trải những gì mà mẹ cậu đã phải chịu đựng! Có không giữ, mất đừng tìm!

Nghĩ đến đây, Lương Chi Hoành không khỏi cao hứng. Đôi mắt lạnh lùng hả hê nhìn Tô Lương Mặc!

Nhìn thấy vẻ hoang mang tột độ của Tô Lương Mặc, đôi môi tái nhợt của Lương Chi Hoành không khỏi nhếch lên…

Đúng! Chính là như vậy! Ngồi đấy mà đau khổ, mà ân hận đi!

Giống như mẹ t Mẹ tốt bụng thiện lương như vậy. Chuyện trả thù cậu sẽ thay mẹ đòi bằng được!

“Con muốn ba thuyết phục vợ mình đồng ý kết hôn với một người đàn ông khác?” Khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông tỏ ra đau đớn: “Lương Tiểu Ý là vợ ba. Ba sẽ không bao giờ để cho cô ấy đi theo người đàn ông khác! Việc ba nợ mẹ con, ba nợ hai đứa con, ba sẽ dành nốt phần đời còn lại của mình để trả: Lương Chi Hoành cảm giác mình như đang ngồi nghe một câu chuyện cười lố bịch khiến cậu không khỏi bật cười: “Hahaha … chú nói thật dễ nghe nha! Sao chú không nói những lời ngon ngọt ấy khi chú bỏ rơi mẹ tôi, bỏ rơi hai anh em tôi?

Chú thờ ơ khi mẹ tôi bị bắt cóc, chú nghi ngờ mẹ tôi không còn “sạch sẽ” gì nữa, chú lạnh nhạt chối bỏ chúng tôi kể từ khi hai anh em tôi còn chưa lọt lòng, tại sao lúc đó chú không nói ra những lời này? Khi chú sai cấp dưới của mình chọc thủng nước ối của mẹ, tại sao không nói ra ra những lời này đi? Xong bây giờ khi chúng tôi đều lớn cả rồi, chú ở một góc xó xỉnh nào đó chạy đến rồi nói chú mắc nợ ba mẹ con tôi? Thật nực cười!”

“Chúng tôi không phải là đồ thừa”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play