Chương 232

“Ừm, thời gian này em cứ ở lại thành phố N đi, chuyện hôn lễ anh sẽ cho người đến tiến hành. Trong thời gian anh không có ở đây, em chỉ cần gửi thiệp mời người thân bạn bè của em thôi. Mặc dù thời gian tới anh ở thành phố S nhưng anh sẽ gọi điện thoại cho em mỗi ngày”

“Thế lúc nào anh về thành phố N?”

Tô Lương Mặc giơ tay xoa xoa tóc Lương Tiểu Ý: “Anh à, ngày tổ chức hôn lễ anh sẽ ngồi máy bay từ thành phố S về thành phố N. Được chưa vợ của anh!”

“Ừm được” Lương Tiểu Ý mỉm cười nói.

Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Lương Tiểu Ý tỉnh dậy, cô vô thức định chui vào lòng người bên cạnh, nhưng bên cạnh cô không có ai, cô giơ tay ra sờ sờ, khoảng giường bên cạnh cô đã lạnh ngắt.

Bàn tay sờ vào một khoảng lạnh lẽo khiến cô bỗng nhiên tỉnh táo, cô vô thức mở to mắt tìm kiếm bóng lưng quen thuộc cho cô cảm giác an toàn. Cô nhìn quanh một vòng, sau đó mới bỗng nhiên tỉnh táo lại… Hôm qua Lương Mặc đã nói, hôm nay anh về thành phố S.

Chỉ là… cô không ngờ anh lại về sớm như thế… Ừm, xem ra công việc ở công ty vô cùng bận.

Thành phố S.

Sân bay, người đàn ông mặc quần tây đen, áo sơ mi trắng, đi trước một đoàn vệ sĩ áo đen, vừa nhìn đã thấy vô cùng nổi bật giữa đám đông, ngoại hình nổi bật của anh đã thu hút ánh nhìn của không biết bao nhiêu người qua đường.

Tô Lương Mặc đi đầu tiên, ánh mắt anh lạnh lùng không cảm xúc, đôi môi mỏng cong xuống, tất cả đều thể hiện rằng, người đàn ông nổi bật này, tâm trạng anh bây giờ vô cùng khó chịu.

Lục Trầm đón anh từ xa.

“Hi!” Đôi mắt đào hoa nhìn trái nhìn phải, “Ấy? Sao không nhìn thấy Lương mậ Nghe thấy hai chữ “Lương mập”, một ánh mắt lạnh lẽo chiếu lên người anh ta.

… Tớ nói sai cái gì à? Lương mập đâu?”

“Đừng nhắc đến người đàn bà độc ác ấy với tớ, tớ bây giờ không muốn nghe thấy bất cứ tin tức gì của cô ta hết” Gương mặt lạnh lùng của anh xẹt qua một nụ cười lạnh phức tạp. Trái tim Lục Trầm “thình thịch” một tiếng, anh ta kéo Tô Lương Mặc lại: “Đợi đã, Lương Mặc, cậu làm sao thế?”

“Bỏ tay ra”

Lục Trầm há hốc miệng: “Lương Mặc… có phải cậu và Lương mập có hiểu nhầm gì không?” Anh ta chỉ có thể nghĩ được lí do này mà thôi, có thể khiến người đàn ông Tô Lương Mặc đột ngột thay đổi thái độ, thì anh ta nghĩ chỉ có thể là do có chuyện gì đó ngoài ý muốn mà thôi.

Ánh mắt Tô Lương Mặc lãnh đạm nhìn Lục Trầm, đôi môi mỏng mấp máy nói ra bốn từ: “Tình Noãn tỉnh rồi”

Đôi mắt đào hoa của Lục Trầm mở to: “Ôn Tình Noãn tỉnh rồi?”

Sao nhanh thế?

“Vì Ôn Tình Noãn tỉnh lại nên cậu không yêu Lương mập nữa?”

Lục Trầm bước nhanh đến bên cạnh Tô Lương Mặc: “Này!

Cậu chờ chút, nói rõ mọi chuyện đã”

Bước chân của Tô Lương Mặc dừng lại bên cạnh chiếc xe Mercedes-Benz đỗ bên đường, đúng như mong muốn của Lục Trầm, anh quay người lại, đôi mắt tối sâm xẹt qua một tia hung ác khiến người ta sợ hãi, đôi môi mỏng lạnh lùng nói: “Từ trước đến giờ, chưa bao giờ tớ yêu người đàn bà kia”

“Không thể nào! Nếu tình cảm của cậu với Lương mập không gọi là yêu, thì trên thế giới này không còn ai là người mà Tô Lương Mặc cậu yêu nữa rồi!” Lục Trầm nói chắc như đỉnh đóng cột, anh ta quyết định phải nói cho người bạn EQ thấp này hiểu chuyện!

“Lục Trầm, tớ nói lại lần nữa, từ trước đến giờ, chưa bao giờ tớ yêu người đàn bà kia! Tất cả những hành động giống như tớ yêu cô ta, chỉ là do tác dụng thuật thôi miên của Hứa Thần Nhất thôi. Nói cách khác thì, nếu không phải vì bị thôi miên, thì tớ sẽ giày vò cô ta đến chết mới thôi!”

Lục Trầm nhìn biểu tình của anh, ánh mắt anh lạnh băng, không có một chút cảm xúc nào, khoảnh khắc này Lục Trâm hiểu rõ, hôm nay anh ta không thể nào thuyết phục được người đàn ông bướng bỉnh, tự kiêu, cố chấp này!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play