Sau khi vui vẻ chào đón những thiên tài về nhà thì đám lão già kia mới quay sang niềm nở cảm ơn bọn họ
"Cảm ơn các vị đã đưa bọn họ trở về an toàn"
"Ừ"-Á Hiên
"Chuyện nên làm thôi!"-Chu Minh
"Vậy thì chắc hẳn mọi người sẽ không khách sáo nếu chúng tôi nhờ mọi người giúp chúng tôi thêm một việc nữa nhé!"
"Mấy người được voi đòi hai bà trưng quá rồi đấy"-Gia Tử
"Đâu...đâu chúng tôi chỉ muốn mọi người lặn xuống đáy biển thăm dò và tìm ra phòng thí nghiệm thôi. Cứu được ai thì cứu, còn không thì thôi. Nhưng vẫn nên cứu hết đi với lại đừng làm mất bất kỳ tài liệu quan trọng nào"
"đm lũ chúng mày sao không tự đi mà làm, chúng tôi ở đây không có nghĩa bọn này sẽ phải phục tùng theo mệnh lệnh hay chấp nhận lời nhờ vả của mấy người"-Tử Khiết
"Nhưng với cái giọng điệu này của mấy người như ra lệnh hơn đấy"-Giai Kỳ
"cô gái nhỏ à cô không nên suy nghĩ sâu sa như vậy đâu, chúng ta đều là con người mà nên là giúp nhau một chút tất cả đều vì lợi ích chung để con người có thế sống sót qua vụ này thôi"
"hừ ông biết được em ấy đang nghĩ gì sao?"-Như Yến
"Haha một lũ ngu ngốc làm tôi buồn cười quá đi mất"-Văn Phong
"Mọi người có vẻ vui khi châm biến bọn họ nhỉ?"-Bạch Vọng
"Có trẻ con ở đây các người là phụ huynh thì phải ăn nói lịch sự cho con em noi theo chứ"
"Này ông già thật sự mà nói thì mầm non nổi gì, gặp mấy người mà tôi không muốn lại gần nữa ý. Nhưng vì đại sự nên mới kiên nhẫn đứng đây thôi"-Vu Thần
"Một đám mấy dạy, chúng mày không có ai dạy bảo à"
"Tôi là baba của hai đứa bé này đấy có gì về cách dạy con của tôi à"-Nhiên Kỳ
"Hừ cuối cùng cũng có một người biết suy nghĩ"
"No no tôi không thích dùm mồm nói lý với mấy người. Thứ nhất là tốn nước bọt, thứ hai là do mấy người không xứng. Với lại tôi thấy hai đứa con của tôi rất ngoan, trừ khi nó gặp mấy loại người không ra gì mới trở nên như vậy. Ấy chết tôi lỡ nói gì đó châm biến mấy người mất tiêu rồi"-Nhiên Kỳ
Đám già kia tức giận đập bàn, Tố Tố thấy tình hình không ổn bèn bước vào giải vây cho mấy lão già kia
"Nào mọi người bình tĩnh chứ"-Tố Tố
"Cô muốn gì?"-Á Hiên
"Không hổ danh là Boss của Ánh Sáng lời nói rất nhanh, gọn và lẹ"-Tố Tố
"Không cần lấy lòng như vậy"-Giai Kỳ
"Nghe thật giả tạo"-Tử Khiết
"Nhiên Kỳ à bọn họ bắt nạt tôi kìa"-Tố Tố
Tố Tố tuổi thân chạy lại định ôm Nhiên Kỳ thì Á Hiên và hai người kia đã chắn trước mặt cậu từ lúc nào. Tố Tố bất mãn ngồi lại vị trí của mình, giọng chắc nịch mà nói
"E hèm tôi muốn mọi người tham gia vào nhiệm vụ lần này, tất nhiên phần thưởng cũng sẽ không hề nhỏ"-Tố Tố
"Không có hứng thú"-Bạch Vọng
"Thằng nhóc này cháu có cần nói thẳng ra vậy khong?"-Tố Tố
"Thất lễ nhưng tôi đồng ý với điều đó"-Vu Thần
"Được rồi, hai đứa ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi. Bánh đây, nhớ uống thêm sữa nữa nhé!"-Nhiên Kỳ
"Vâng ạ"-Bạch Vọng và Vu Thần
"Đúng là chỉ có Nhiên Kỳ mới tốt nhất thôi"Tố Tố
"Xin lỗi đã làm cô thất vọng nhưng đừng tỏ ra thân thiết như vậy. Tôi cảm thấy khó chịu"-Nhiên Kỳ
Cảm đám phía sau hả hê ôm bụng cười, Tố Tố đỏ mặt không nói gì. Sau tiếng ho khan của lão nhị viên. Tố Tố lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười nhẹ rồi nói tiếp
"E hèm mọi người sẽ tham gia chứ"-Tố Tố
"Phần thưởng là gì?"-Gia Tử
"Có thể ra vào những khu căn cứ bí mật dưới lòng đất của chúng tôi"-Tố Tố
Đám người Ánh Sáng suy nghĩ một lúc rồi cùng nhau gật đầu
"Được thôi!"-Tử Khiết
"Vậy thì tốt quá"-Tố Tố
"Khi nào nhiệm vụ bắt đầu"-Văn Phong
"Nội trong ngày mai phải rời đi"-Tố Tố
"Hơi nhanh rồi đấy, chúng tôi chỉ mới quay về"-Như Yến