Mãi đến khi bóng dáng màu trắng kia hoàn toàn đi khuất bóng không nhìn thấy gì nữa, Tần Tịch mới thu hồi tầm mắt, có chút tiếc nuối xoay người đi.

Những lời nói vừa rồi của Ngô Hi Ngạn vẫn còn văng vẳng trong đầu cô.

Đúng là có chút cảm giác rung động tâm can.

Cô ấy cười trêu chọc: “Chúng ta nên đi học đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play