Động tác của Du Hàn rất tùy ý, chỉ ôm lấy cậu một cách lỏng lẻo. Trừ những lúc xe buýt rung lắc mạnh quá thì anh mới dùng sức đỡ lấy cậu, tránh để cậu té ngã.
Suốt hành trình Lạc Lâm Viễn luôn cúi đầu, tay phải cậu nắm lấy quai đeo cặp sách của Du Hàn, tay trái cầm điện thoại di động, giả vờ tự nhiên lướt điện thoại, thật ra gương mặt đã đỏ rực.
Cậu cảm thấy chẳng có gì đáng phải đỏ mặt cả, hai người đều là con trai, đỏ mặt như thế thì kỳ lạ quá. Thế nhưng nhiệt độ gương mặt hoàn toàn không nghe theo sự kiểm soát của cậu, kể cả nhịp tim đập lỡ nữa.
Giọng Du Hàn vang lên trên đầu cậu, anh nói: “Dừng lại đi, đừng nghịch điện thoại nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT