Lạc Lâm Viễn tưởng rằng bản thân sẽ không ngủ được, sau khi nói ra câu ấy, cậu lại mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Đến khi tỉnh lại thì nghe thấy tiếng động vang lên từ túi ngủ bên cạnh, Lạc Lâm Viễn ngủ đến nóng cả người, tay chân mềm nhũn. Cậu dụi mắt, vừa mở to mắt ra một chút thì nhìn thấy Du Hàn đã mặc áo khoác vào, kéo khóa lều vải định ra ngoài.
Theo đường phéc-mơ-tuya, một góc trời như được tách ra, toàn bộ ánh mặt trời đều rọi vào bên trong túp lều nhỏ. Lạc Lâm Viễn híp mắt lại để thích ứng với ánh sáng, cậu nhìn thấy tầng tầng lớp lớp mây trắng trôi bên ngoài, mặt trời đang chầm chậm nhô lên.
Du Hàn quay lưng về phía cậu chợt ngoảnh đầu lại, sườn mặt anh được nắng sớm hắt vào phủ lên một lớp sương mờ, anh mỉm cười nói: “Mặt trời mọc kìa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT