Tảng sáng ngày thứ bảy, Lạc Lâm Viễn hiếm khi nào không thấy ngủ nướng, sớm tinh mơ đã bò dậy ném quần áo lên giường.
Đúng như sự dặn dò trước từ tối hôm qua của Lạc Lâm Viễn, đúng bảy rưỡi bác Ngô bưng sữa bò đến gõ cửa. Ông vừa mới đẩy cửa ra thì thấy cậu chủ nhà mình ngồi trong đống quần áo, hai tay nâng mặt, buồn rầu trừng mắt nhìn tấm gương.
Lạc Lâm Viễn thấy bác Ngô đến thì nhảy dựng lên từ đống quần áo, “Bác Ngô, bác thấy cháu nên mặc bộ nào ra ngoài?”
Bác Ngô biết rõ hôm nay Lạc Lâm Viễn ra ngoài sinh hoạt tập thể thì hết sức vui mừng, phải biết rằng từ nhỏ cậu chủ đã không có bạn bè mấy, bác Ngô chứng kiến mà đau lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT