'Vậy thì sao chứ? Dù sao thì nàng ấy cũng không quan tâm đến việc mình có biến mất và đắm đuối với một người phụ nữ khác hay không. Mình chỉ đang làm quá mọi thứ thôi.'
Mặc dù nói những lời đó với chính mình, chàng vẫn đang sải bước về phía sảnh tiệc. Riftan lo lắng vuốt tóc. Chàng không thích cảm giác bồn chồn như thể bị bắt gặp làm điều gì đó sai trái trong hành lang tối tăm.
"Anh có nghĩ rằng đúng thật là con gái của Công tước đang tìm kiếm các ứng cử viên trong số các hiệp sĩ để làm chồng của mình không?"
Ngay khi chàng chuẩn bị rời khỏi hành lang tối và bước vào sảnh tiệc, chàng nghe thấy tiếng đàn ông thì thầm với nhau. Riftan bắn ánh mắt sắc bén về phía những người đàn ông quý tộc đang huyên thuyên.
Bên trong sảnh tiệc, mọi người đang nhảy múa dưới ánh nến lung linh với một nghệ sĩ đang hát bài ca sử thi hào hùng trong giai điệu của đàn nguyệt. Những người đàn ông thì thầm dường như đang tận dụng sự nhộn nhịp hiện tại và thưởng thức một cuộc trò chuyện bí mật. Riftan tiếp tục lắng nghe. Một giọng nói chậm rãi, say xỉn cất lên.
"Không phải cô ấy còn quá trẻ sao?"
"Cô ấy mười sáu tuổi và sẽ bước sang mười bảy trong vài tháng nữa. Đó là độ tuổi hoàn hảo để kết hôn."
Một người đàn ông ăn mặc bảnh bao đáp lại khi anh ta cười toe toét và đặt môi lên ly rượu. - "Cô ấy đã đủ lớn, có tin đồn rằng cô ấy thường xuyên lộ mặt hơn để tìm một người cầu hôn."
"Thường xuyên để lộ mặt?! Hôm nay cô ấy đã ngồi lâu hơn bình thường một chút trong bữa tiệc, nhưng cô ấy luôn xuất hiện và biến mất trong nháy mắt theo đúng nghĩa đen, phải không?"
"Điều đó đã chứng minh điều rất nhiều đấy. Anh có biết Công tước Croix cưng chiều con gái lớn đến mức nào không? Trong số các hiệp sĩ chư hầu, chỉ có một vài người trong số họ đã nhìn thấy mặt cô ấy trước đây. Ngay cả những người hầu cũng không nói gì về cô ấy. Mọi thứ về quý cô đó đều bị che đậy".
Một người đàn ông khác tham gia cuộc trò chuyện. - "Tôi đã nghe đồn rằng sức khỏe của cô ấy không tốt lắm. Công tước Croix yêu quý con gái mình đến mức đã xây dựng một nhà nguyện khổng lồ bên trong lâu đài và cho bốn linh mục cấp cao đến ở tại đó."
"Có vẻ như cô ấy đã bị ốm từ khi còn nhỏ, vì vậy cô ấy mới được bảo vệ quá mức như vậy."
Một người đàn ông trông khá lớn tuổi nói như thể anh ta thương hại nàng. Riftan cứng người khi quan sát kĩ hơn Maximillian Croix. Nàng ngồi cạnh cha, mắt dõi theo buổi tiệc với vẻ mệt mỏi và lo lắng.
'Đó có phải là lý do vì sao khuôn mặt nàng trông ảm đạm, vì nàng ốm sao?'
Chỉ nghĩ đến việc nàng bị ốm nặng đã tạo một hố sâu trong trái tim chàng. Những giọng nói kín đáo của những người đàn ông vẫn tiếp tục, Riftan lắng nghe họ qua đôi tai bàng hoàng của mình.
"Công tước Croix không có ý định gửi con gái đến cung điện hoàng gia. Đó là lý do tại sao một số người nói rằng cô ấy đang tìm kiếm một người chồng trong số các hiệp sĩ. Tôi tự hỏi liệu nó có liên quan gì đến những cuộc xung đột thường xuyên với Dristan hay không, mà công tước lại tìm kiếm một hiệp sĩ ưu tú làm con rể."
"Anh đang đánh giá thấp tham vọng của Công tước rồi." - Một hiệp sĩ đang yên lặng lắng nghe và uống rượu, đột nhiên chế nhạo và tham gia vào cuộc trò chuyện. - "Dù Công tước Croix có quan tâm đến con gái mình đến đâu, cô ấy sẽ chẳng là gì so với danh dự và quyền lực của gia tộc. Mọi người đều biết ý định của công tước là thiết lập một mối quan hệ huyết thống sâu sắc với hoàng tộc, phải không?"
"Có lẽ ông ấy định giao nhiệm vụ đó cho cô con gái thứ hai của mình. Mặc dù cô ấy vẫn còn trẻ, nhưng đã có tin đồn xung quanh rằng cô ấy sở hữu vẻ đẹp và kỹ năng vượt trội."
"Có lý đấy, nếu con gái lớn của ông ấy có vấn đề về sức khỏe, cô ấy không thể kết hôn với hoàng tộc. Cô ấy sẽ khó sinh ra những cậu con trai khỏe mạnh để làm người thừa kế tương lai".
Riftan nắm chặt tay khi nhìn những người đàn ông đang nhìn Maximillian như một con ngựa cái để sinh sản.
"Điều đó thật đáng lo ngại và có thể mất nhiều thời gian... nhưng con gái lớn của công tước vẫn là một cô dâu hấp dẫn. Là đứa con gái yêu quý của công tước, cô ấy chắc chắn sẽ nhận được một khoản của hồi môn khổng lồ".
Một người đàn ông già nua trông cũng trên ba mươi rên rỉ và nói. - "Của hồi môn khổng lồ sẽ có ích gì nếu cô ấy không thể có người thừa kế? Nếu không có con nối dõi, tất cả tài sản và đất đai sẽ chỉ nằm trong tay hoàng gia".
"Này, chắc là anh mất nhận thức rồi. Dù sao thì một người phụ nữ không khỏe mạnh sẽ không sống được lâu. Anh có thể đi và lấy vợ khác mà".
Riftan trừng mắt nhìn họ thật mãnh liệt. Chàng muốn giết họ, kéo họ vào một góc và cắt cổ họ để họ không bao giờ có thể nói những lời vô lễ như vậy nữa. Thật khó cho chàng chỉ đứng đó trong khi họ nói những điều kinh tởm như vậy về nàng. Việc chỉ nghĩ đến việc nàng là đối tượng của ham muốn của một người đàn ông đã đủ để khơi dậy sự tức giận trong chàng và bộc lộ bản năng bảo vệ mạnh mẽ.
Chàng chán ghét cảm giác đó. Nàng không thuộc về chàng. Vì vậy, chàng không có lý do gì để tức giận hay mong muốn bảo vệ nàng. Ngoài ra, ngay cả khi chàng đi theo cách của mình, Công tước Croix là người cai trị tối cao của khu vực phía Đông Whedon và ông ta sẽ không bao giờ phụ thuộc vào sự bảo vệ mà chàng dành cho con gái ông ta.
Riftan đưa mắt sang công tước đang ngồi cạnh nàng như một người canh gác. Công tước là một người kiêu ngạo nhưng ít nhất ông ta cũng là một người bảo vệ mạnh mẽ cho nàng. Ông ta rất khôn ngoan khi giữ con gái của mình ẩn trong lâu đài, tránh xa tầm với của những thằng kh*n nạn.
Riftan hít một hơi thật sâu và dài và từ từ quay lại. Nếu chàng đi vào sảnh tiệc, có lẽ chàng sẽ gây ra một vụ náo động lớn. Chàng nắm chặt hai bàn tay đang run rẩy để kiềm chế cơn tức giận của mình. Chàng thề sẽ nhớ rõ mặt họ và nhổ một, hai cái răng khỏi miệng họ trước khi rời lâu đài để có thể giải tỏa cơn thịnh nộ đang sôi sục trong bụng.
Tuy nhiên, chàng tự hỏi liệu sẽ chỉ có những người đó có ý định ghê tởm như vậy. Một khi tin đồn lan truyền kế hoạch của Công tước Croix là chọn chồng cho con gái mình trong số các hiệp sĩ, tất cả các hiệp sĩ của Whedon sẽ có cùng suy nghĩ viển vông là thèm muốn nàng. Nhưng, điều khiến chàng thực sự kinh tởm là chàng cũng bị cám dỗ, ao ước có được nàng.
Riftan đứng trên bậc thang dẫn đến khu vườn và ôm mặt xấu hổ. - 'Mình rốt cuộc đang ở đâu vậy?' - Sự bối rối và khao khát mà chàng đang cảm thấy thực sự rất xa lạ và không được hoan nghênh. Nhưng ý nghĩ rằng nàng có thể tìm được một người để kết hôn trong bữa tiệc khiến chàng như bị mắc kẹt lại.
'Chỉ vì mình có một vị trí trong số các hiệp sĩ không có nghĩa là mình là một trong những ứng cử viên.'
Đó là kết quả có thể đoán trước được khi nghĩ đến ánh mắt sợ hãi mà nàng dành cho chàng và thái độ khinh thường của Công tước xứ Croix đối với chàng. Nhưng sau đó, chàng lại quay người đi vào sảnh tiệc. Rõ ràng là, nếu chàng trở về phòng với những suy nghĩ đó lởn vởn trong đầu, chàng sẽ lăn quay trên giường và lo lắng rằng nàng có thể đã chọn một người chồng trong số những người đã nói xấu nàng. Chàng sẽ an tâm hơn nếu nhìn thấy những gì sắp xảy ra bằng chính đôi mắt của mình.
Riftan quay lại, hy vọng rằng tên khốn đó đã dừng cuộc nói chuyện phiếm và ngậm những cái miệng thô tục đó lại. Nhưng mới đi được vài bước, cơ thể Riftan cứng đờ như đá. Trước mắt chàng là Maximillian, đang bước ra khỏi sảnh tiệc với những người hầu gái vây quanh.
Có lẽ, các giác quan nhạy bén mà có thể nhận ra từng thớ thịt của nàng đã thất bại trong việc phát hiện ra nàng vì cơn giận dữ của chàng. Riftan nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đứng trước mặt chàng và chớp mắt như tên ngốc nghếch nhất thế giới. Tuy nhiên, nàng tỏ ra bối rối hơn chàng gấp trăm lần. Cô gái luôn tránh ánh mắt của chàng, đang ngước nhìn chàng với vẻ mặt ngây dại, mê hoặc.
Do đó, Riftan đã có thể nhìn kỹ hơn vào hàng lông mi dày màu hạt dẻ và đôi mắt xám bạc ngoạn mục của nàng. Ánh sáng của đèn chùm lấp lánh ánh sáng vàng trong đôi đồng tử có màu hồ nước ngày đông của nàng, và khuôn mặt ngọc ngà của nàng từ từ chuyển sang màu của một con bọ hung. Đó là một cảnh tượng ly kỳ đầy mê hoặc. Gương mặt nàng chuyển sang màu đỏ gần giống như màu tóc của nàng. Riftan cảm thấy toàn thân bất động và chàng hầu như không mở được đôi môi mình.
"...có vấn đề gì không?"
Những lời nói của chàng nghe thật cộc lốc và Riftan tự nguyền rủa bản thân trong lòng. Trong vài tuần qua, chàng đã cố gắng rất nhiều để nói chuyện với nàng, nhưng giờ chàng lại chỉ nói ra được những từ như thế.
Maximillian bối rối thấy rõ. Nàng vội vàng cúi đầu và trước khi chàng có thể nói thêm câu nào, nàng đã bước đi gấp gáp như thể chạy trốn. Những hầu gái cười khúc khích khi họ đi theo. Riftan trố mắt nhìn nàng từ phía sau, cảm thấy vô cùng thất vọng. Chàng không thể hiểu tại sao nàng lại phản ứng như vậy. Vì vậy, chàng đi đến sảnh tiệc, tự hỏi có chuyện gì xảy ra trong bữa tiệc và đi thẳng đến ngồi với đồng bọn của mình.
"Có điều gì đã xảy ra khi ta đi vắng không?"
Các hiệp sĩ quay đầu lại, trong khi cụng những ly rượu. Cảm nhận được sự im lặng kỳ lạ, lông mày của Riftan nhíu lại. Hebaron mở to mắt nhìn chàng, nhếch mép.
"Tôi nghĩ nếu có điều gì đó đã xảy ra, thì đó là với phó chỉ huy?"
"Ý cậu là gì?"
"Có gương trong mỗi phòng, ngài đã quay lại đây mà không nhìn lại bản thân mình sao?"
Riftan đưa tay vuốt tóc, tự hỏi liệu tóc mình có bị rối không. Hebaron nhìn lên chàng và huýt sáo.
"Rất hấp dẫn, tôi hiểu rồi. Ngài có vẻ quyết tâm bắt tất cả các phụ nữ phương Đông làm tù nhân."
Riftan cau mày trước những lời nói mập mờ kỳ lạ của cậu ta. - "Cậu đang nói nhảm nhí gì vậy..."
"Ngài có một vết thuốc nhuộm môi trên miệng của ngài."
Uslin Rikaido, người đang yên lặng uống rượu, đột nhiên nói nhanh. Riftan lau môi và thấy một thứ gì đó đỏ và dính ở mu bàn tay. Uslin thở dài khi nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của chàng.
"Đó là loại thuốc nhuộm mà phụ nữ quý tộc bôi lên môi để làm cho nó trông đỏ hơn".
Riftan chớp mắt một lúc rồi sải bước ra ngoài, bước vào căn phòng trống gần nhất. Khi chàng nhìn thấy mình trong gương, một âm thanh đau đớn phát ra từ miệng chàng. Chàng không hề hay biết, khi người phụ nữ khiêu khích chàng, hai chiếc cúc ở phần trên của áo đã rơi ra và mái tóc của chàng giống như tổ chim ác là. Dấu môi đỏ loang trên môi, cằm và má. Chàng trông giống một tay chơi hoang đàng đuổi theo phụ nữ từ mọi góc độ.
"Mẹ nó..."
Điều này hoàn toàn làm mất đi cơ hội khiến Maximillian Croix có ấn tượng tốt hơn về chàng. Đôi vai của Riftan rũ xuống trong sự chán nản.
***
Họ đi thẳng đến Drakium vào ngày hôm sau. Riftan nhẹ nhõm nhìn Lâu đài Croix khi nó nhỏ dần trong tầm nhìn. Ra đi sẽ cho phép chàng biến mọi thứ trở lại như trước đây.
Chàng quyết tâm rũ bỏ tất cả những bóng tối trong quá khứ của mình. Chàng sẽ xóa bỏ tất cả những ký ức đẹp đẽ về thời thơ ấu của mình, cảm giác tội lỗi mờ nhạt, và hình ảnh ghê sợ của mẹ khiến chàng đôi khi tỉnh dậy với mồ hôi lạnh. Chàng sẽ sống như một hiệp sĩ tên là Riftan Calypse.
Tuy nhiên, quyết tâm của chàng đã bị lung lay như cây sậy trước gió khi hình ảnh của nàng cứ xuất hiện trong tâm trí chàng từ lúc nào không hay. Maximillian Croix đã trở thành một cô gái vô cùng đáng yêu đến nỗi hầu như đêm nào chàng cũng mơ thấy nàng. Và những giấc mơ đó đã đẩy chàng đến bờ vực của sự điên loạn.
Chàng chưa bao giờ nhìn bất kỳ người phụ nữ nào khác trước đây và chàng không có ai để so sánh với nàng. Chàng không biết đến tiêu chuẩn vẻ đẹp nào khác ngoài thân hình mảnh mai và nhỏ nhắn của nàng, đôi mắt như ẩn chứa hàng ngàn cảm xúc bên trong, chiếc mũi và đôi môi nhỏ nhắn, cùng mái tóc dày mượt mà tỏa sáng tinh xảo như pháo hoa. Và nhận thức đó của chàng đối với nàng liên tục đâm xuyên vào dây thần kinh của chàng như một mũi kim.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT