Tịnh Lâm giống như lời Thương Tễ nói, sau tám ngày liền được ra ngoài. Y trước tiên đứng ngoài cửa nghe Cửu Thiên Quân dạy bảo, sau đó lại đến viện của Thanh Dao. Đông Quân sợ y lại phát điên, lòng bàn chân như bôi dầu trốn đi trước.
Thanh Dao ngả người lên chiếc ghế kê dưới mái hiên, lục lạc vang tiếng leng keng, nàng mệt mỏi nghe Tuyết Mị nhỏ nhẹ nói chuyện, ngay cả cười cũng rất miễn cưỡng.
"Ta có rất nhiều ca ca." Thanh Dao nhỏ giọng nói với Tuyết Mị, "Huynh lớn hơn ta nhiều, cũng coi như là ca ca."
Tuyết Mị dựa vào ghế tựa, khuôn mặt hắn hư huyễn, nhất cử nhất động đều xen lẫn hoa tuyết rơi xuống từng mảnh từng mảnh, cùng với màn sương dày đặc cũng không có gì bất đồng. Hắn nghe tiếng liền bò lên, nhẹ nhàng tựa đầu vào ghế tựa, nắm lấy tay ghế, nhìn Thanh Dao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT