Tịnh Lâm ước chừng sau một lúc lâu, trên mặt mới dần lấy lại huyết sắc. Một bên tóc mai, cần cổ y đều là mồ hôi, mi tâm cũng hiện lên sự mệt mỏi, bất quá chỉ trong giây lát mà thôi, lại có vẻ như có bệnh trạng. Thương Tễ lau mồ hôi cho y, nhìn y khép hờ mắt thở dốc, so với bình thường càng lộ vẻ nhỏ tuổi.
"Ta nói lời vô liêm sỉ, không nên đùa giỡn ngươi." Sát ý trong mắt Thương Tễ rút đi, chỉ còn lại sự trầm tĩnh. Hắn vẫn ôm người, cảm thấy Tịnh Lâm vừa nhẹ lại vừa nhỏ người, liền đẩy lưng Tịnh Lâm, để cho y nằm trên bả vai mình, đi lại trong phòng vài vòng, không tốn chút sức lực nào.
Lồng ngực Tịnh Lâm giờ mới ổn định, trên lưng thấm ướt, hai tay bám lấy bả vai Thương Tễ, vẫn còn hơi thở dốc.
Thương Tễ thừa dịp trong phòng tối đen, Tịnh Lâm không nhìn thấy gì, tay hắn chầm chậm vỗ vễ sau lưng Tịnh Lâm, từ từ độ long khí cho y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT