"Ta có rất nhiều huynh đệ, nhưng lại rất ít khi trò chuyện lâu như vậy." Tịnh Lâm nhìn Thương Tễ, chẳng khác nào đứa trẻ nhìn thấy mật đường.
"Huynh đệ của ta cũng nhiều, thế nhưng thân cận như vậy thì chỉ có một người." Thương Tễ thấy bàn tay trắng nõn của Tịnh Lâm đang nắm lấy tay mình, ngón tay kia dài nhỏ đẹp đẽ, như sứ, lại tựa như ngọc, luôn tinh tế dụ dỗ người khác nắm trong lòng bàn tay thưởng thức. Một điểm thương tiếc của hắn vừa ra đã không thể ngăn cản, càng nhìn Tịnh Lâm lại càng thêm yêu quý, cảm thấy tuổi tác của y còn rất nhỏ.
Y xác thực còn nhỏ.
Thương Tễ nghĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT