Bàn rượu vỡ nát bị gió cuốn vào trong cơn giao tranh, đồ nhắm rượu trên bàn bị lật tung, rượu rơi đầy mặt mũi mấy người nằm dưới gầm bàn, nhưng Phệ La không thấy một người nào tỉnh rượu, hắn tâm tư hơi động, quát lên: "Ngươi dám bỏ thuốc!"
Thương Tễ lau sạch khóe môi, nghiêng người đánh tới, từng quyền đánh vào da thịt, nói: "Ta đánh ngươi mà cần phải bỏ thuốc?"
Phệ La bộ pháp vần gió, chỉ bằng một câu nói đã ra tay chớp nhoáng, nhưng cho dù là vậy, dưới quyền của Thương Tễ cũng khá là vất vả. Chén rượu rơi xuống đất, bị hai người giẫm đi giẫm lại đến nát vụn. Bốn phía âm phong lạnh lẽo, đan xen cùng với tiếng quyền cước, hình thành động tĩnh duy nhất bên trong hoàng thành.
Một bên khác, cự ngưu hóa thành người cự ngưu tay cầm rìu, cái rìu nện xuống trước kiệu tạo thành một đường sâu hoắm. Gã ồm ồm đập cửa sổ, nói với Thiên Ngọc: "Diêm vương mệnh lệnh, không thể thả ngươi ra ngoài! Yên ổn mà đợi ở trong này, đừng tự chuốc vị đắng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT