Tịnh Lâm dùng dáng vẻ 'tay trói gà không chặt' ngoan ngoãn phục tùng, Lưu Thừa Đức gấp đến độ râu mép đều mướt mồ hôi, lão dùng khăn tay lau đi lau lại, thỉnh thoảng lại vén màn cửa sổ nhìn lại phía sau, chỉ lo Ngô Anh không ngăn được nổi cơn điên của tên yêu quái kia.
Người khiêng kiệu chân như cái bánh xe, chạy trốn đến gần như muốn bay lên rồi, hiển nhiên không phải người phàm. Bọn chúng trái xuyên phải lượn, bỏ qua đường phố rộng rãi sáng sủa, chạy băng băng trong ngõ hẻm tối tăm, tựa như con chuột đào hang, quen tay hay làm.
Tịnh Lâm phát giác bọn chứng vòng tới vòng lui đều là để che mắt, mục đích địa chỉ có một, chính là cung điện sừng sững tráng lệ trong kinh đô này.
Cỗ kiệu của Lưu Thừa Đức yên lặng dừng lại trước cái cổng tò vò, thời điểm lão xuống kiệu tay chân vẫn còn run lẩy bẩy, than thở mấy tiếng, chỉ huy nhóm tiểu yêu khiêng kiệu vén rèm lên bắt người. Tịnh Lâm và Thiên Ngọc đều đang ngủ, nhóm tiểu yêu duỗi chân kéo tay, đem tấm da người bóp nặn đến vừa dữ tợn lại vừa buồn cười. chúng nó xếp thành hai đội, đem Tịnh Lâm và Thiên Ngọc nhấc lên, đôi chân dài nhỏ còn không vừa giày nhưng lại đi rất nhanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT