Xuyên Tử thở hồng hộc chạy trốn không dám dừng lại, nó xuyên qua cỏ dại trong bụi cây, cành cây quật vào người vào mặt, nó nâng tay lên che chắn, hai tay bị quật vào đến đau rát. Bên tai cái gì cũng không nghe được, chỉ có tiếng thở dốc dồn dập của chính mình.
Xuyên Tử hỗn loạn mà chạy, mãi đến tận khi vấp ngã, cơ thể nghiêng theo sườn núi, lăn xuống dòng suối. Nó chống thân người, hai tay run lẩy bẩy. Nó còn muốn chạy, lại phát hiện hai chân căn bản không còn nghe sai khiến. Xuyên Tử dùng khuỷu tay chống đỡ thân thể, nửa người trên cố gắng bò ra khỏi dòng suối, nằm ở trên bãi cỏ đầy bùn. Nó há miệng thở dốc, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, cuối cùng hui đầu vào bãi cỏ nôn ra hết.
Cho đến tận khi mặt trời lặn xuống phía tây, Xuyên Tử mới dần hồi phục. Tay nó run rẩy lần mò trong ngực, móc ra cái bánh màn thầu bị bẹp dí, vừa uống nước suối vừa ăn từng ngụm, từng ngụm. Đến khi đã lưng lửng bụng, nó liền vịn vào thân cây, chậm rãi đi lên.
Nước sơn đêm tựa như giấc mộng, Xuyên Tử không phân biệt được thật giả. Trên người nó là từng trận vừa lạnh vừa nóng, chỉ là nó vẫn cứ đi như vậy, giống như có thể đi về tới nhà. Sau nửa đêm nó cảm thấy được cả người nóng bừng, y phục ẩm ướt được gió thổi khô, nó bị nóng đến trước mắt choáng váng, ngay cả tiếng thở dốc của chính mình cũng xa tận chân trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT