Tiểu nhị lần thứ hai vào nha phủ, hắn như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, vò đầu bứt tai mà nói: "Tiền phu tử? Tiền phu tử tiểu nhân cũng không rõ lắm... hắn thường đến cửa tiệm, nhưng mà trên con đường này người người đều đến mà! Tiểu nhân dốt đặc cán mai, cũng không có giao tình gì nhiều với hắn. Ngài hỏi tiểu nhân hắn quen biết với ai? Đại khái là không có. Bởi vì người này mặc dù thái độ ôn hòa thân thiện, nhưng dù sao cũng có điểm xa cách. Cũng không có gì đáng ngạc nhiên, người đọc sách thường có thói quen như vậy cả."

"Đối với trẻ con? Phải nói là cực tốt, thường thường sẽ mua chút đồ ăn hoặc đồ chơi cho đám trẻ. Trẻ con ở khu này đều yêu thích hắn, ra vào nhà hắn là chuyện thường. Ước chừng một năm trước, trên ngã tư đường phố có một chiếc xe ngựa bị lật, đè xuống chân của Trần tiểu nha đầu, cũng là hắn cõng đi tìm đại phu. Sau chuyện này, Trần lão đầu đối với hắn vô cùng cảm kích, gặp ai cũng nói Tiền phu tử là người tốt."

"Tiền phu tử vì sao không lấy vợ? Cái này tiểu nhân cũng không biết, bất quá việc hắn thích trẻ con mọi người đều biết, đặc biệt là Thảo Vũ, so với người nhà họ Trần thì còn để tâm hơn. Ngài hỏi người nhà họ Trần đối với Thảo Vũ ra sao? Việc này tiểu nhân thật sự là không biết, chỉ biết là tiểu cô nương thân thể suy nhược, như là quanh năm sinh bệnh, khí sắc không tốt, gầy gò ốm yếu. Trần Nhân? Trần Nhân tiểu nhân nào có biết, nhưng vợ hắn Chu thị đối với Thảo Vũ cũng không tệ, ra cửa cũng thường xuyên nhắc tới, ở đây đều biết nàng đối tốt với Thảo Vũ, trời lạnh còn làm y phục để con bé mặc."

"Vay tiền? Tiểu nhân cũng không có vay tiền. Tiền phu tử cũng không có nhiều tiền, hắn và tiểu nhân cũng chẳng quen thân gì, nếu tiểu nhân cần vay tiền cũng sẽ không hỏi mượn hắn." Tiểu nhị khẽ xê dịch hai chân nói: "A Hồng? Ngài đừng xem tiểu tử này tuổi không lớn lắm, giỏi khóc lóc om sòm nhưng thực ra cũng có chút thủ đoạn."

Cuối cùng, thời điểm Cố Thâm ra hiệu hắn có thể đi rồi, tiểu nhị bước chân ra đến cửa lại khom người quay lại đi đến, nói: "A Hồng thường đi theo Tiền phu tử, trẻ con ngây thơ, nói năng lung tung nhưng trái lại so với người lớn lại chân thật hơn nhiều. Tiểu nhân nghe A Hồng nói..."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play