Thời điểm Thương Tễ đá văng cửa thì Tịnh Lâm đã tỉnh rồi, không chỉ tỉnh rồi, mà còn đang ngâm mình trong nước nóng nữa. Thương Tễ chặn cửa lại, liếc mắt liền nhìn thấy tấm lưng trơn bóng của Tịnh Lâm - không, hẳn phải là nhẵn bóng nhưng lại mang theo vết sẹo trên lưng giống như hoa văn trên sứ vỡ. Thương tích giống như hoa văn, như một mạng lưới, không hề bị giấu diếm khiến cho Thương Tễ đột nhiên không kịp chuẩn bị, phảng phất như giáng một đòn vào đầu con sói, đến đôi mắt cũng không dời đi được.
"Tắm rửa sao không đóng chặt cửa vậy?" Thương Tễ ôm vai, đối với việc mình đạp gãy then cửa làm như không thấy, đứng dựa vào ván cửa, cứ như nếu tiến thêm một bước thì sẽ bị Tịnh Lâm ăn thịt luôn vậy.
Tịnh Lâm nghiêng đầu liếc mắt nhìn Thương Tễ một cái, cằm cùng cổ chếch ra, vẽ nên một đường cung tuyệt mỹ. Thương Tễ có phần ghen ghét với bọt nước kia, chúng nó một giọt hai giọt vây quanh lấy Tịnh Lâm, làm cho giữa chân mày y có điểm phong lưu tao nhã, ở trong thùng nước tắm trần trụi không chút che giấu.
"Then cửa cũng vô dụng." Tịnh Lâm nhắm mắt trong chốc lát, nói: "Ở dưới kia nghe thấy gì?"
Thương Tễ không đáp, hỏi ngược lại: "Ai ở trên lưng ngươi vạch nhiều đường như vậy?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT