"Thì ra hai người là huynh đệ." Sơn Nguyệt mời trà, vui vẻ gật đầu, "Nhà ta cũng có một đệ đệ đấy! Chỉ là so với vị huynh đệ này thì nhỏ hơn chút, nuôi ở bên ngoài, đã lâu rồi chưa được gặp."

Thương Tễ giờ mới hiểu được ý tứ của Tịnh Lâm, hắn nhìn Tịnh Lâm chăm chú, không muốn thu tay về, nhưng cứ tiếp tục nắm lấy cũng quá kỳ cục, liền nói: "Ta cũng chỉ có một đệ đệ này thôi, bảo bối tựa như châu ngọc, đặt chỗ nào cũng không yên lòng."

"Có huynh đệ tỷ muội thật là tốt." Sơn Nguyệt muốn bận rộn, Tông Âm lại ngăn nàng lại. Nàng hoạt động bất tiện, vịn vào tay Tông Âm ngồi xuống, nói với Thương Tễ và Tịnh Lâm, "Hai huynh đệ xuất môn ở bên ngoài, tốt xấu gì cũng có thể chăm sóc lẫn nhau."

Thương Tễ nhéo nhéo ngón tay út đang làm loạn dưới ống tay áo, không để Tịnh Lâm tiếp tục làm chuyện xấu. Hắn trấn định mà chuyển hướng Sơn Nguyệt, cười nói: "Chính là vì lý do này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play