Chương 538

Như nhớ ra điều gì, Diệp Quân bỗng nhìn kiếm Hành Đạo trong tay, là vì thanh kiếm này sao?

Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: “Không phải vì kiếm đâu, thanh kiếm này của ngươi có thể phá vỡ tất cả, nhưng nó sẽ không phá kiếm khí của Kiếm Chủ Nhân Gian. Kiếm khí của người ta là tự tiêu tan đấy!”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Tháp gia, vì sao nó lại tự tiêu tan?”

Sau một hồi im lặng, Tiểu Tháp nói: “Chắc thấy ngươi thiên phú ngút trời, không đành lòng giết ngươi nên mới quyết định tha cho ngươi một mạng đấy!”

Diệp Quân lắc đầu cười.

Tiểu Tháp hỏi: “Ngươi cười gì?”

Diệp Quân suy nghĩ rồi đáp: “Tháp gia, thương lượng một việc nhé!”

Tiểu Tháp tò mò: “Chuyện gì?”

Diệp Quân chân thành nói: “Lần sau muốn qua mặt ta thì ngươi… hãy qua mặt cho có tâm một chút!”

Tiểu Tháp: “…”

Diệp Quân cũng không hỏi thêm vấn đề này nữa, hắn biết mình có hỏi thế nào thì Tháp gia cũng sẽ không nói!

Diệp Quân nhìn Đông Lý Trần với vẻ mặt không thể tin nổi ở đằng xa, hắn không nói gì, quay người rời đi!

Hắn không giết ông ta!

Vì hắn biết, Đông Lý Trần đã toi đời rồi!

Bây giờ hắn mà ra tay có lẽ sẽ bị đế tộc Bất Tử đánh hội đồng, tuy Đông Lý Trần ngu ngốc nhưng trong đế tộc Bất Tử vẫn còn người thông minh!

Dưới sự theo dõi của cường giả đế tộc Bất Tử, Diệp Quân ngự kiếm biến mất phía chân trời.

Đương nhiên bọn họ không dám ngăn cản hắn!

Bây giờ bọn họ còn chưa thể tiêu hoá nổi những gì vừa xảy ra!

Kiếm khí của Kiếm Chủ Nhân Gian bị phá rồi sao?

Chuyện gì đang diễn ra vậy?

Đại trưởng lão đi tới bên cạnh Đông Lý Ngư, ông ta trầm giọng nói: “Cậu ấy đã phá được kiếm khí của Kiếm Chủ Nhân Gian!”

Đông Lý Ngư im lặng.

Cô ta cũng cảm thấy chuyện này quá khó tin!

Vừa rồi, cô ta đã nghĩ lần này Diệp Quân chắc chắn sẽ chết!

Đại trưởng lão bỗng trầm giọng than: “Ô Mộc kia…”

Đông Lý Ngư nhìn Đại trưởng lão: “Nếu không làm vậy, ông đoán xem Diệp công tử có chịu rời khỏi đây mà không có thu hoạch gì hay không?”

Nghe thế, sắc mặt Đại trưởng lão bỗng nghiêm trọng hẳn!

Đông Lý Ngư khẽ nói: “Huynh ấy dám giết cả thiên tài của nhà họ An và Thiên Đạo, huynh ấy còn sợ đế tộc Bất Tử chúng ta sao? Nếu không chủ động tặng cho huynh ấy, đợi đến lúc huynh ấy ra tay thì chúng ta không chỉ mất mỗi một khối Ô Mộc thôi đâu!”

Nghe vậy, Đại trưởng lão toát mồ hôi lạnh: “Đúng vậy thật!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play