Chương 464

Y nói tiếp: “Ta không biết cụ thể tên là gì, chỉ biết gã là người mang thiên mệnh, mà người hộ đạo sau lưng là chủ nhân Đại Đạo Bút – chủ nhân của vận mệnh chư thiên vạn giới, có thể nói gã giống với nhân vật chính trong phim, vô địch, trấn áp tất cả địch trong thế gian”.

Diệp Quân im lặng một lúc rồi thầm hỏi: “Tháp gia, chủ nhân Đại Đạo Bút có lợi hại không?”

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Vô cùng lợi hại”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó lại hỏi: “Tháp gia, người hộ đạo của ta là tỷ tỷ váy trắng phải không?”

Tiểu Tháp nói: “Ừ”.

Diệp Quân vừa định nói gì đó, Tần Phong bỗng hỏi: “Diệp huynh, huynh có người hộ đạo không?”

Diệp Quân im lặng một lúc rồi gật đầu: “Có”.

Tần Phong tò mò: “Có mạnh không?”

Diệp Quân thầm hỏi: “Tháp gia, tỷ tỷ váy trắng so với các cường giả mà ta vừa hỏi đó thì như thế nào?”

Tiểu Tháp nói: “Không thể so sánh”.

Nghe thế Diệp Quân hơi cúi đầu, lặng im một lát, nhẹ giọng nói: “Tháp gia, nếu ta chết trong cuộc chiến tranh giành số mệnh đại đạo này thì hãy chôn ta cùng một chỗ với Tiểu Ca, cám ơn”.

Tiểu Tháp: “?”

Tiểu Tháp hơi hoang mang.

Lời mình nói có vấn đề gì sao?

Nghĩ lại thì hình như đúng là có vấn đề thật.

Tên nhóc này nghĩ lệch hướng rồi.

Lúc này Diệp Quân bỗng nhìn Tần Phong cười nói: “Tần huynh, cám ơn huynh rất nhiều, nếu ta không chết trong cuộc chiến tranh giành số mệnh lần này, sau này ta sẽ báo đáp Tần huynh”.

Nói rồi hắn chắp tay lại, sau đó xoay người đi.

Tần Phong khẽ thở dài: “Diệp huynh bảo trọng”.

Diệp Quân vẫy tay, sau đó biến thành một luồng kiếm quang bay lên trời.

Tần Phong nhìn kiếm quang trên bầu trời, khẽ nói: “Đại Kiếm Tiên trẻ như vậy, thiên phú này đúng là hiếm thấy trên thế gian. Tiếc là không có một người hộ đạo mạnh, haizz…”

Nói rồi y xoay người đi.

Y đã tạo nên duyên lành, còn tương lai thế nào chỉ đành theo ý trời.

Thư viện Quan Huyên.

Cố Triều Nguyên ngồi trong đình viện, đối diện ông ta là viện chủ viện Chấp Pháp – Lý Khưu.

Lý Khưu nhìn Cố Triều Nguyên: “Sao ông lại đồng ý với nhà họ An?”

Cố Triều Nguyên bình tĩnh nói: “Ta không đồng ý thì ngày mai viện trưởng thư viện này sẽ đổi người”.

Lý Khưu không nói gì.

Cố Triều Nguyên khẽ cười nói: “Ta không phải Diệp chủ tịch, nhà họ An đến tìm ta thương lượng, đây đã là nể mặt ta lắm rồi. Nếu ta không nể mặt thì sẽ gặp chuyện”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play