Diệp Quân nhận lấy, sau đó cung kính nói: “Cảm ơn cô cô”.

Người phụ nữ váy trắng khẽ gật đầu, sau đó nhìn Tam điện chủ Ác Đạo ở đằng xa, lúc này Tam điện chủ Ác Đạo cũng mang mặt đầy vẻ khó tin hệt như Chiêu Võ Đạo Đế trước đó.

Dĩ nhiên cô ta càng khó chấp nhận hơn.

Cô ta là Ác Đạo, hơn nữa còn không phải là Đại Ác Đạo bình thường, sinh ra linh trí trong Vũ Trụ Kiếp, còn tu luyện kiếm đạo theo cách của con người, kết hợp kiếm đao và Kiếp Đạo của mình tạo ra một Đạo hoàn toàn mới. Cả đời cô ta chỉ bị thua một lần, kể từ đó cô ta không bao giờ bị đánh bại nữa, kẻ thù mà cô gặp phải trong đời hầu như chưa bao giờ xuất ra ba kiếm, giết cường giả Khai Đạo dễ như trở bàn tay.

Thế nhưng lúc này cô ta lại bị người khác đánh bại trong tích tắc.

Chỉ một nhát kiếm.

Tam điện chủ Ác Đạo suy sụp hoàn toàn.

Ngay lúc này Diệp Quân bỗng cách không trung chỉ vào mấy người Thiên Võ Thế.

Thiên Võ Thế: “…”

Người phụ nữ váy trắng quay đầu lại nhìn đám người Thiên Võ Thế, thấy người phụ nữ váy trắng nhìn sang, mọi người biến sắc, bắt đầu run rẩy.

Thiên Võ Thế bỗng cúi thấp người với Diệp Quân: “Diệp công tử, tộc Thiên Võ ta xin đầu hàng, mong Diệp công tử cho tộc Thiên Võ một cơ hội thay đổi”.

Diệp Quân không đồng ý, cũng không từ chối, mà nhìn Lệ Hàn: “Lệ Hàn, ngươi quyết định đi”.

Lệ Hàn sửng sốt, cũng rất ngạc nhiên, thấy Diệp Quân khá nghiêm túc, Lệ Hàn cực kỳ cảm động, cười nói: “Đương nhiên là giết để diệt trừ hậu họa”.

Nói rồi gã nhìn người phụ nữ váy trắng.

Người phụ nữ váy trắng lại không nhìn gã.

Lệ Hàn: “…”

Diệp Quân mỉm cười: “Cô cô”.

Người phụ nữ váy trắng vung tay lên, Thiên Võ Thế biến mất, các cường giả tộc Thiên Võ và tộc Vu Mã đều bị tiêu diệt.

Đều bị giết trong tích tắc.

Thấy thế mí mắt cường giả Lệ tộc khẽ giật, cực kỳ kinh hãi.

Đúng thật là giết trong tích tắc.

Cảnh giới Khai Đạo yếu thế từ bao giờ vậy…

Dĩ nhiên sau cơn kinh hãi là sự vui mừng.

Lần này cả Lệ tộc đều đã cược thắng, thắng rồi.

Các cường giả Lệ tộc đều nhìn Lệ Hàn, càng nhìn càng thích, càng nhìn càng cảm thấy thoải mái.

Một trưởng lão Lệ tộc trong đó bỗng vuốt râu khẽ cười: “Thằng nhóc này từ nhỏ đã thông minh, không hổ là cùng họ với ta”.

Khóe môi các cường giả Lệ tộc đều khẽ giật, mẹ nó chứ, nơi đây ai mà không phải họ Lệ?

Sau khi đám cường giả tộc Thiên Võ bị giết, hơn hai mươi chiếc nhẫn bay lên, sau đó rơi xuống trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân giật thót, sau đó vội cung kính cúi người: “Cảm ơn cô cô”.

Nói rồi hắn nhận lấy mấy chiếc nhẫn đó.

Món hời lớn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play