Còn Quan Đế đã đứng ở sau lưng mấy người Diệp Quân không biết từ lúc nào.

Thoạt nhìn thì họ rất giống một phe.

Lệ Minh sững sờ một lúc rồi đột ngột nhảy ra trước mặt Thiên Võ Thế và Vu Mã Hình, nở cười xán lạn: “Hai vị, có chuyện gì với mấy người vậy? Tại sao vẻ mặt hai người lại khó coi như cha mẹ chết thế? Nào nào, cười lên nào, ha ha ha ha…”

Thiên Võ Thế: “…”

Vu Mã Hình: “…”

Cách đó không xa, Tam điện chủ nhìn thấy Chiêu Võ Đạo Đế bị một thanh kiếm đóng đinh vào một chỗ, cô ta nhíu mày, trong đôi mắt hiện lên nỗi sợ hãi.

Nhưng Chiêu Võ Đạo Đế là cường giả cảnh giới Diệt Đạo, mặc dù hơi khoác lác nhưng ông ta vẫn là cường giả cảnh giới Diệt Đạo.

Một nhát kiếm đã đánh bại cường giả cảnh giới Diệt Đạo ư?

Vẻ mặt Tam điện chủ dần trở nên nghiêm túc, cô ta nhìn chằm chằm vào người đàn ông áo trắng, chợt nhận ra hình như cô ta đã đánh giá thấp thực lực của người đàn ông trước mặt này.

Lúc này, mấy người Đạo Quân cũng đang cực kỳ sợ hãi, bọn họ không ngờ Chiêu Võ Đạo Đế lại bị đánh bại ngay lập tức. Đương nhiên họ còn phấn khích hơn, quả thật bọn họ không ngờ ngoại trừ cô cô của cậu Diệp giỏi đánh đấm thì cha ruột của hắn cũng lợi hại như vậy!

Đột nhiên Từ Thiên chắp tay lại, ông ta nhìn sang đám người Thiên Xích ở cách đó không xa, cười nói: “Mọi người đừng sợ, ba người vừa tới này đều là người của mình, là người của chùa Phạm Thiên ta!”

Đạo Quân, Nguyên Tướng và Hoàng Đế Đại Chu đồng loạt nhìn về phía Từ Thiên, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.

Từ Thiên khẽ mỉm cười buột miệng nói: “Cha của cậu Diệp cũng là cha của Từ Thiên ta đây…”

Nói xong Từ Thiên cũng đứng hình.

Mẹ kiếp!

Lão nạp vừa nói cái gì vậy?

A?

Mọi người: “…”

Diệp Quân không quan tâm tới mọi người, hắn đi tới bên cạnh Ung Đế sau đó sử dụng kiếm Thanh Huyên để bảo vệ thần hồn của Ung Đế.

Nhìn thấy thần hồn của Ung Đế được kiếm Thanh Huyên che chở, Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm.

Hắn vội vàng lấy ra một quả Đạo Linh đưa cho Ung Đế ăn, sau đó hắn quay qua nhìn Chiêu Võ Đạo Đế đang ở gần đấy. Lúc này hai mắt Chiêu Võ Đạo Đế trợn to hiện rõ vẻ không thể tin được, cả người như mất hồn lẩm lẩm: “Sao có thể… Làm sao có thể…”

Thời khắc này ông ta đã thực sự phát điên.

Chỉ một nhát kiếm!

Ông ta là cường giả cảnh giới Diệt Đạo mà!

Vậy mà lại bị một nhát kiếm chém bay?

Sao có thể như thế được?

Lúc này, người đàn ông áo trắng đột nhiên cười nói: “Vẻ mặt đó của ông là sao hả? Không phục ư?”

Không đợi Chiêu Võ Đạo Đế trả lời, người đàn ông áo trắng đã nói tiếp: “Vậy chúng ta đánh thêm lần nữa!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play