Diệp Quân ngẩng đầu nhìn bia đá Đăng Thiên, chỉ thấy nó vẫn sừng sững giữa đất trời, không chút sứt mẻ trước sức mạnh của Chiêu Võ Đại Đế và Ung Đế.
Đại đạo hiện hữu cũng ghê phết! Hắn hoảng sợ nghĩ.
Đại đạo hiện hữu: “…”
Rồi Diệp Quân lại nhìn về phía thời không kia, thấy vô số ảo ảnh tinh tú đang bốc cháy.
Hắn ngạc nhiên: “Đó là gì?”
Lý Toại Phong: “Là Chiêu Võ Đại Đế…”
Diệp Quân tập trung quan sát, thấy Ung Đế đã bước vào một vùng tinh không đặc biệt với hàng loạt ngôi sao đang bốc cháy xung quanh.
Mỗi ngôi sao hóa thành một loại Đại Đạo.
Khi Đại Đạo bốc cháy, nó lại hóa thành quyền ấn đánh vào Ung Đế.
Chỉ trong chớp mắt đã có hằng hà sa số cái tấn công ông ta
Ung Đế vẫn bình thản như trước, mở tay ra rồi nắm lại.
Ruỳnh!
Một thế giới ảo bất ngờ xuất hiện, bên trong chứa hàng vạn phù văn bí ẩn. Chúng tạo thành một quyền ấn, ngưng tụ thành thực thể. Một tia ác liệt lóe lên trong mắt, Ung Đế tung cú đấm: “Quyền Khai Vạn Đạo!”
Quyền Khai Vạn Đạo!
Ầm!
Quyền ấn tạo thành từ ngàn vạn phù ấn bùng nổ, phát ra khí tức xa xưa lan tràn tinh không.
Hết thảy đều bị xóa sổ.
Mọi người chỉ thấy bốn bề tối đen như trời sập xuống, sau đó ai nấy đều biến sắc, hốt hoảng rời xa khu vực kia.
Lý Toại Phong dẫn Diệp Quân lui lại mấy trăm nghìn trượng, không ngừng thả kiếm ý ra đỡ đòn.
Cho dù vậy ông ta cũng không thể hoàn toàn cản được hai luồng sức mạnh kia, vì vậy chỉ đành dẫn Diệp Quân chạy nhanh hơn.
Hai người dừng lại ở cách đó mấy trăm nghìn trượng.
Sắc mặt Lý Toại Phong nghiêm trọng vô cùng. Nhìn về nơi xa chỉ thấy Đăng Thiên Vực như đã hóa thành hố đen khổng lồ.
Diệp Quân nhìn sang phải, vẫn thấy bia Đăng Thiên không hề hấn gì. Tất cả các loại sức mạnh đều sẽ bị triệt tiêu khi đến gần nó.
Ghê gớm!
Sức mạnh của hai người này đã không còn là cảnh giới Khai Đạo nữa rồi! Hắn hoảng sợ nghĩ.
Những người khác cũng đã dừng tay, bởi đánh tiếp không còn ý nghĩa. Chỉ cần Chiêu Võ Đại Đế và cường giả Trọng Thiên thứ tư kia phân thắng bại thành công thì biết ngay phe nào thắng, phe nào bại.
Lệ Hàn đanh mặt. Ông ta biết Chiêu Võ Đại Đế rất mạnh, chỉ không biết lại mạnh đến vậy.
Cũng còn may cường giả kia cũng không kém.
Trong thời không đen nhánh, Ung Đế và Chiêu Võ Đại Đế đứng đối mặt nhau. Người sau cười lên: “Tốt lắm!”
Ung Đế thản nhiên nhìn lại.