Nhưng đúng lúc này, kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân nhanh chóng bay ra.

Xoẹt!

Khu vực thời không mơ hồ kia bị xé rách, sức mạnh quỷ dị trong nháy mắt đã biến mất.

“Gì cơ?”

Ánh mắt Vu Mã Hình lóe lên sự kinh ngạc: “Kiếm của ngươi…”

Diệp Quân nhìn Vu Mã Hình, ánh mắt nghiêm trọng, trong nháy mắt lúc nãy hắn vậy mà lại cảm giác được bản thân bị ép đứng yên tại chỗ, giống như thời gian đang dừng lại, nếu không phải có kiếm Thanh Huyên thì hắn ngay cả sức lực phản kháng cũng không có!

Trên cảnh giới Khai Đạo!

Vu Mã Hình muốn tiếp tục ra tay, đúng lúc này Chiêu Võ Đạo Đế phía dưới đột nhiên cười nói: “Người ta đợi đều đến đông đủ rồi, cho nên chúng ta không cần phải lãng phí thời gian”.

Ông ta đột nhiên bưng chén rượu lên rồi đổ xuống, rượu đổ xuống, ông ta chỉ nhẹ nhàng búng tay một cái, một giọt rượu bỗng bay ra từ trong quán rượu, bay thẳng về phía Diệp Quân phía chân trời.

Lý Toại Phong vội vàng thay đổi quỹ đạo kiếm, va chạm thẳng với giọt rượu đó.

Đùng!

Kiếm quang vỡ nát, Lý Toại Phong bị chấn động lùi lại mười vạn trượng, lúc ông ta dừng lại thì hai thanh phi kiếm trong tay đã vỡ tan.

Nhưng giọt rượu đó vẫn không hề biến mất mà tiến quân thần tốc đến trước mặt Diệp Quân.

Đúng lúc này, một cánh tay đột nhiên siết lấy giọt rượu.

Bàn tay kia bao lấy giọt nước rồi nắm lại.

Ruỳnh!

Giọt nước vỡ tan thành từng mảnh, đẩy một đợt sóng xung kích mạnh mẽ lao ra nhưng đã bị bàn tay đập nát.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào chủ nhân bàn tay.

Một người đàn ông đứng trước mặt Diệp Quân.

Người đến từ Trọng Thiên thứ tư.

Ung Đế.

Trong quán rượu, Quan Đế đanh mặt lại khi cảm nhận được nguy hiểm toát ra từ người này, đồng thời cũng lắp bắp tự hỏi làm sao thanh niên kia lại được nhiều kẻ mạnh chống lưng như vậy.

Và cũng âm thầm vui mừng ban nãy ông ta không phải người đầu tiên mù quáng bước ra. Dù sao ông ta và Diệp Quân không thù không oán, nếu lên đánh với hắn thì lại dây vào nhân quả không biết tên, quá sức ngu xuẩn.

Cách đó không xa, Thiên Võ Tân không khỏi nhăn mặt khi nhận ra cường giả Trọng Thiên thứ tư này cũng về phe Diệp Quân.

Trong não mấy người này chứa óc heo à?!

Ngu ơi là ngu!

Sắc mặt sa sầm, hai tay cô ta siết chặt, ngực phập phồng theo cơn tức.

Chiêu Võ Đạo Đế liếc mắt nhìn Ung Đế, cười nói: “Thú vị”.

Chỉ thấy đối phương giơ tay lên cao rồi hạ xuống.

Ầm!

Toàn bộ phố Thiên Đạo sụp đổ trong nháy mắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play