Ầm!
Khí tức của Diệp Quân đột nhiên tăng vọt, càng lúc càng mạnh hơn.
Nhìn thấy cảnh này, Thiên Võ Tân đang ngồi trong quán rượu ở bên dưới cau mày lại: “Huyết mạch này..”.
Chiêu Võ Đạo Đế cười nói: “Xem ra cha của Diệp công tử thật sự không phải là người tầm thường”.
Thiên Võ Tân cúi đầu xuống, vội vàng nói: “Nếu so với Đạo Đế thì hắn ta cũng chỉ là bọn tôm tép mà thôi”.
Chiêu Võ Đạo Đế cười phá lên nhưng cũng không bác bỏ bởi vì những gì cô ta nói đều là sự thật.
Thiên Võ Tân ngẩng đầu nhìn Diệp Quân đang ở phía chân trời, sau đó hai mắt của cô ta dần dần khép lại.
Ở trước mặt Chiêu Võ Đạo Đế thì mọi sự phản kháng của Diệp Quân đều giống như những trò nhảy nhót của mấy thằng hề, không có một chút ý nghĩa nào.
…
Phía chân trời, sau khi Tây Thánh Minh Quân dừng lại, ông ta nhìn vào thanh Huyết Kiếp Thần Thương đang cầm trong tay, Huyết Kiếp Thần Thương đã bị nứt.
Tây Thánh Minh Quân nhíu mày, ông ta ngẩng đầu lên nhìn vào kiếm Thanh Huyên mà Diệp Quân đang cầm ở phía xa, đôi mắt hiện lên sự khó tin, ngay cả thanh Huyết Kiếp Thần Thương ở cấp bậc Khai Đạo này cũng không thể chịu được một chiêu của thanh kiếm đó sao?
Chẳng lẽ cấp bậc của thanh kiếm đó còn cao hơn cả Khai Đạo?
Nghĩ tới đây, biểu cảm của Tây Thánh Minh Quân trở nên nghiêm túc hơn.
Sau trận chiến vừa nãy, ông ta không còn khinh thường Diệp Quân ở trước mặt nữa, sức mạnh của anh chàng kiếm tu này vượt xa dự đoán của ông ta, nhưng đáng sợ nhất là anh chàng kiếm tu này chỉ là cường giả cảnh giới mười phần thần tính, nếu hắn đạt đến cảnh giới Khai Đạo thì e rằng ông ta không phải là đối thủ của hắn nữa.
Yêu nghiệt!
Tây Thánh Minh Quân nhìn chằm chằm vào Diệp Quân.
Ở đằng xa, sau khi Diệp Quân chiến đấu với Tây Thánh Minh Quân, kiếm ý và sức mạnh huyết mạch của hắn càng trở nên mạnh hơn.
Chiến đấu!
Hắn khao khát được chiến đấu!
Tay phải của Diệp Quân nắm chặt kiếm Thanh Huyên, hắn ngẩng đầu nhìn Tây Thánh Minh Quân, không phí lời, cơ thể rung chuyển rồi dùng kiếm chém thẳng một nhát về phía Tây Thánh Minh Quân.
Nhìn thấy thanh kiếm của Diệp Quân đang chém tới, sắc mặt Tây Thánh Minh Quân đột nhiên tối sầm đi bởi vì ông ta nhận ra thực lực của Diệp Quân càng lúc càng tăng lên.
Theo ông ta thấy, Diệp Quân đã huy động hai loại sức mạnh huyết mạch thì chắc chắn càng đánh sẽ càng yếu. Suy cho cùng trong một khoảng thời gian ngắn mà thực lực tăng lên quá nhiều thì tương đương với việc sử dụng một loại bí pháp, chi nhiều hơn thu, nên càng về sau chắc chắn càng đánh sẽ càng yếu .
Nhưng Diệp Quân thì khác, tại sao càng đánh lại càng mạnh?
Ông ta không có thời gian để suy nghĩ nữa vì Diệp Quân đã chém giết tới trước mặt ông ta.
Tây Thánh Minh Quân thu lại suy nghĩ của mình, cơ thể ông ta rung chuyển biến thành một thanh thương chém giết ra ngoài.