Chương 3522

Từ mũi thuyền, Chu Phạn dõi mắt nhìn những vách núi xa xa, thở dài nói: “Suối bạc khoác non xanh… Quả là kỳ cảnh hiếm thấy”.

Diệp Quân gật gù: “Nếu không có việc phải làm thì đi thăm thú vũ trụ, nhìn ngắm cảnh đẹp thế gian cũng là chuyện thú vị”.

Chu Phạn bỗng hỏi: “Diệp công tử cũng thích đi dạo quanh vũ trụ?”

Hắn gật đầu: “Đúng vậy”.

Cô ta đề nghị: “Không bằng sau này chúng ta kết bạn cùng đi?”

Diệp Quân ngạc nhiên.

Chu Phạn cười nói: “Người tu hành chúng ta sống một đời lâu dài hơn người thường, nếu chỉ dùng hết vào tu luyện thì lại quá nhàm chán”.

Diệp Quân: “Vậy Phạn cô nương cũng thích đi du lịch vũ trụ?”

Chu Phạn gật đầu: “Đó là điều ta vẫn luôn làm mấy năm gần đây. Ta từng đi qua một vùng biển lạ kỳ nọ, nó không có bến bờ, dưới đáy biển lại có thi thể của một người phụ nữ. Mỗi một vạn năm, bà ta sẽ mở mắt một lần, khi ấy nước biển sẽ khô cạn, tinh hà đảo ngược, sao sáng rơi xuống, thời gian Đại Đạo cũng đi ngược… Ta còn từng đi qua một tinh vực khác, nơi đó có những bậc thang đá vô tận. Kế bên nó là một tấm bia đá khắc hai chữ Đạo Thê. Nghe nói chỉ những ai đã đến Khai Đạo Cảnh mới có thể bước đến bậc cuối cùng, mà khi ấy sẽ được nhìn xuống toàn vũ trụ thông qua góc nhìn của Thần…”

Diệp Quân tò mò hỏi: “Cô nương có từng bước lên?”

Chu Phạn cười: “Đương nhiên là đã thử, tiếc rằng đã phải dừng lại trước bậc thứ mười nghìn”.

Diệp Quân: “Vì sao?”

Chu Phạn tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Không đủ mạnh, nếu tiếp tục có thể sẽ gặp nguy hiểm”.

Diệp Quân: “Thật sự chỉ có Khai Đạo Cảnh mới bước lên được?”

Chu Phạn gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân lại hỏi: “Nó do ai tạo ra?”

Chu Phạn lắc đầu cười: “Chưa có lời giải”.

Diệp Quân im lặng.

Chu Phạn tiếp tục: “Ta còn từng đi đến một dòng sông vô tận có tên Thời Quang, nghe nói là do một vị đại năng tuyệt thế dùng thần thông vô thượng hấp thu thời gian của Đại Đạo, ngưng tụ thành sông…”

Giọng cô ta trở nên phấn khích: “Nó là dòng sông đẹp nhất ta từng được thấy! Tiếc rằng lại không thể nán lại lâu”.

Diệp Quân hỏi: “Vì sao?”

Chu Phạn cười tiếc nuối: “Nơi ấy chứa đựng thời gian của Đại Đạo, một khi ở đó thì thọ mệnh của bản thân sẽ trôi qua cực nhanh… Cứ đứng đó ngắm cảnh là chết chắc”.

Diệp Quân: “…”

Chu Phạn nói: “Vũ trụ vô tận, không thiếu những điều kỳ diệu. Chẳng biết đời này ta có thể nhìn thấy hết những kỳ quan diệu kỳ đó không”.

Diệp Quân chợt đổi chủ đề: “Cô nương là người Hoàng thất?”

Chu Phạn gật đầu: “Phải”.

Diệp Quân: “Lấy thiên phú và sức mạnh của cô nương thì hẳn là Hoàng trữ*?”

*Hoàng trữ: Người được định là vị vua kế tiếp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play