Chương 3324

Hắn gật đầu.

Y mới đặt tay lên thân kiếm, truyền vào một thứ sức mạnh bí ẩn. Kiếm run lên, hất ngón tay y ra.

Người bí ẩn ngạc nhiên vô cùng, bèn hỏi: “Kiếm này do ai tạo?”

Diệp Quân chỉ vào mình.

Người bí ẩn lắc đầu: “Không thể nào”.

Diệp Quân đen mặt nói: “Ý là người nhà ta làm”.

Người bí ẩn im lặng hồi lâu mới nói: “Nếu thanh kiếm này là báu vật quý giá nhất của ngươi, truyền thừa ký ức của ta quả thật không sánh bằng”.

Y nhìn hắn với ánh mắt phức tạp: “Tiểu hữu đúng là không hề tầm thường đấy”.

Diệp Quân ôm quyền: “Tiền bối, vãn bối lấy kiếm này ra không có ý đồ gì khác, chỉ muốn kết thiện duyên mà thôi. Tuy ta hiện còn nhỏ yếu, không đủ để tiền bối đặt vào mắt, nhưng vãn bối tin rằng chỉ cần nỗ lực, không lâu sau là có thể đỡ đần giúp tiền bối”.

Người bí ẩn im lặng.

Y đương nhiên nhận ra người này muốn gì.

Rõ ràng là muốn cướp trắng đồ chứ còn gì nữa!

Bèn không khỏi dở khóc dở cười.

Đúng là muốn dùng tay không bắt hổ, không để mình bị thiệt thòi.

Nhưng nếu đổi góc độ suy nghĩ, thì thanh niên này về sau tuyệt đối sẽ bất phàm, cớ gì mà không kết thiện duyên ngay lúc này?

Nghĩ vậy, người bí ẩn mỉm cười, vươn tay đẩy một chiếc nhẫn sang cho Diệp Quân: “Trong này có một con hình nộm thuật giáp được tạo thành từ chất liệu đặc biệt, cường giả Độc Khai Nhất Đạo cũng khó mà thương tổn nó, có thể giúp tiểu hữu bây giờ”.

Diệp Quân mừng rơn, vội nhận lấy: “Đa tạ tiền bối”.

Người bí ẩn cười cười: “Nếu ta đoán không nhầm thì tiểu hữu còn một báu vật khác đúng không?”

Diệp Quân gật đầu, giấu diếm trước cường giả bực này cũng vô dụng, tốt nhất nên thành thật.

Người bí ẩn: “Quả nhiên”.

Rồi y nhìn chín quan tài máu đằng sau, hỏi: “Tiểu hữu có thể giúp ta chuyện này không?”

Giúp đỡ?

Diệp Quân nheo mắt, cười khổ trong lòng, thầm nghĩ quả nhiên trên đời không có gì miễn phí.

Người bí ẩn: “Ta muốn tiểu hữu giúp ta trông nom… một quan tài máu”.

Y không đợi Diệp Quân nói gì mà vung tay, gọi một quan tài bay vụt tới.

Diệp Quân lẳng lặng quan sát nói.

Người bí ẩn: “Nếu tiểu hữu thấy khó thì có thể từ chối”.

Diệp Quân cười trừ.

Từ chối ư?

Ban nãy còn nói sau này sẽ giúp đỡ đần mà bây giờ đã từ chối… Hắn không làm vậy được.

Thôi, ai bảo nhận quà của người ta làm gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play