Chương 3217

Lúc này, Thanh Tri chỉ vào khuôn mặt máu kia: “Đây là gì vậy?”

Diệp Quân cũng nhìn về phía đó, khuôn mặt vẫn kêu la thảm thiết, mà những ngọn lửa mờ nhạt này còn chưa tan đi, dính chặt lên khuông mặt như sam.

Nhị Nha ở bên cạnh nói: “Là linh của tế đàn này”.

Diệp Quân tỏ vẻ nghi ngờ: “Vì sao nó lại ra tay với Tiểu Bạch?”

Nhị Nha lạnh nhạt đáp: “Nó muốn nuốt Tiểu Bạch”.

Diệp Quân sửng sốt.

Nhị Nha lắc đầu: “Đồ ngu ngốc”.

Nuốt chửng Linh Tổ?

Diệp Quân cũng lắc đầu cười khẽ, chưa nói đến vấn đề khác, chỉ với thể chất đặc biệt của Tiểu Bạch thì e rằng trên đời này không có mấy người nuốt chửng được nó.

Hơn nữa hắn không tin ông nội không cho Bắc Thanh thứ gì để giữ mạng.

Vả lại Tiểu Bạch đánh nhau có thể triệu hoán tận mấy thanh thần kiếm, người bình thường cũng không thể chống lại mấy thanh thần kiếm kia.

Lúc này, Nhị Nha chợt nói: “Đánh tan linh trí của nó, sau đó đổi một cái mới”.

Đánh tan linh trí!

Đây cũng là thủ đoạn đáng sợ của riêng Tiểu Bạch.

Đương nhiên điều kinh khủng hơn là nó có thể tạo ra một linh trí khác.

Tiểu Bạch đang muốn đánh tan linh trí của khuôn mặt máu kia, nhưng lúc này nó đột nhiên bắt đầu cầu xin.

Tiểu Bạch không đánh tan linh trí của nó, nhưng lại đập nó một phát nữa.

Rõ rằng nó vẫn khá tức giận vì hành động xấu xa khi nãy.

Thật ra Tiểu Bạch rất thân thiện với linh vật, nếu không muốn đi theo nó chắc chắn nó cũng sẽ không ép buộc, nhưng bình thường các linh vật đều sẽ đi theo nó vì có rất nhiều lợi ích!

Tiểu tử này có thể giúp chúng thăng cấp!

Hơn nữa Tiểu Bạch là Linh Tổ, là tổ của Thiện Linh, vì thế các linh vật đều rất thân thiết với nó.

Thật sự rất ít xảy ra chuyện chủ động tấn công thế này.

Mà lúc này, khuôn mặt máu kia liên tục nằm dưới đất cầu xin.

Nhị Nha cất lời: “Tiểu Quân Tử, thứ này là do thời đại nền văn minh Sâm Lâm để lại, ngươi có thể hỏi chuyện nó”.

Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn về phía khuôn mặt máu kia: “Ngươi tên gì?”

Khuôn mặt máu nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Đạo đài Vạn Cổ!”

Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Đạo đài Vạn Cổ?”

Khuôn mặt kia nhìn Diệp Quân với vẻ không vui: “Ngươi chưa nghe nói đến bao giờ à?”

Diệp Quân lắc đầu: “Chưa từng”.

Khuôn mặt máu lập tức tỏ vẻ khinh thường.

Thấy cảnh này, Diệp Quân nhất thời thấy cạn lời, sao thứ này còn chưa nhìn rõ tình thế vậy?

Lúc này, Tiểu Bạch lại đập nó một phát nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play