Chương 3019

Thấy đối phương ra tay, ánh mắt Diệp Quân dần trở nên lạnh như băng, sau đó hắn nâng tay vung kiếm.

Oanh!

Thời không cách đó vạn trượng đột nhiên vỡ tan, một bóng người liên tục lùi lại.

Sau khi dừng lại, người nọ sợ hãi nhìn Diệp Quân: “Xin các hạ nương tay… Ta sai rồi…”

Diệp Quân lắc đầu.

Hắn phát hiện có vài người khi đối mặt với kẻ yếu hơn mình đều kiêu ngạo như thiên nga, hoàn toàn không xem họ như con ngươi, nhưng khi đối mặt với kẻ mạnh hơn mình thì lại nịnh nọt tựa như chó.

Người nọ còn muốn nói gì đó nhưng Diệp Quân không muốn nói nhảm với đối phương, giơ tay chém ra một kiếm.

Xoẹt!

Một tia kiếm quang loé lên trong tinh hà yên tĩnh này, sau đó là một tiếng hét thảm thiết vang lên.

Giết chết trong nháy mắt!

Đây còn chỉ là chiêu kiếm bình thường của Diệp Quân, cũng không phải Diên Trì Nhất kiếm khi thực chiến, với thực lực của Diệp Quân bây giờ, cao thủ năm phần thần tính trở xuống thậm chí còn không đỡ nổi một kiếm của hắn.

Diệp Quân mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn không gian chậm rãi bay vào tay hắn, trong nhẫn chỉ có một Tổ Mạch.

Diệp Quân lắc đầu: “Nghèo quá!”

Sau khi tiêu diệt khu vực Cổ Hoang và nhà họ Thần, người phụ nữ váy trắng đã đưa toàn bộ nhẫn không gian cho Diệp Quân, vì thế bây giờ hắn có tận sáu mươi ba Tổ Mạch!

Hơn nữa còn đều là Tổ Mạch cực phẩm!

Có thể nói bây giờ hắn rất giàu có, nhiều tiền đến mức tiêu không hết.

Ngoài ra hắn còn có vô số thần bảo và thần vật… Cấp bậc của những thần bảo thần vật kia đều không thấp, đều là những vật quý giá của nhà họ Thần và khu vực Cổ Hoang,

Nhưng hắn cũng không giữ những thần bảo thần vật kia lại, vì hắn đã có kiếm Thanh Huyên nên cảm thấy coi thường những thần vật khác. Cho nên hắn đã đưa tất cả cho Ám U, bảo ông ta đưa cho Tần Quan.

Dù hắn không thể dùng, nhưng thư viện Quan Huyên thì có thể!

Phải biết rằng trước mắt, thư viện Quan Huyên đều dựa vào Tần Quan duy trì.

Đương nhiên trước khi cho Ám U, hắn còn để Nhị Nha và Tiểu Bạch chọn trước, nhưng hai tiểu tử này cũng rất kén chọn, chỉ nhìn thoáng qua rồi tỏ vẻ chê bai, khiến Diệp Quân hơi dở khóc dở cười.

Diệp Quân cất nhẫn không gian, chuẩn bị tiếp tục tiến lên, nhưng lúc này đột nhiên có mấy khí thế mạnh mẽ kéo tới từ tinh hà phía xa.

Diệp Quân cau mày.

Chẳng mấy chốc, một ông lão dẫn theo hai cao thủ mặc áo choàng đen xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Ông lão dẫn đầu nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Các hạ là ai, vì sao lại giết người của Tinh Vân Tông chúng ta”.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ông ta ra tay trước”.

Ông lão cau mày: “Ngươi là ai”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Một người đi ngang qua”.

Ông lão nhìn chằm chằm Diệp Quân bằng ánh mắt lạnh lùng, nhưng không dám ra tay, vì ông ta không biết thực lực chân chính của thiếu niên trước mắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play