Chương 2397

Cả người Diệp Quân bỗng trở nên mờ ảo.

Thấy thế, đồng tử Nguyên Thiên Đế Quân co lại, ông ta biết Diệp Quân lại sắp dùng đại chiêu rồi.

Các Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả cũng biến sắc, những người vốn còn đang ở phía trước lập tức giảm tốc độ.

Vì mỗi lần Diệp Quân dùng đại chiêu chắc chắn sẽ có người chết.

Ngay lúc này vô số kiếm quang bỗng bay ra từ trước mặt Diệp Quân, sau đó tụ lại thành một thanh kiếm.

Liên tiếp bốn lần thời không chồng chéo.

Tất cả thời không lập tức bị vỡ vụn, kiếm khí cực mạnh đánh lui đám cường giả trước mặt hắn.

Diệp Quân xoay người, đi đến bên cạnh Diệp Thanh Thanh, hắn bước vào Tiểu Tháp, Diệp Thanh Thanh cất Tiểu Tháp đi, xoay người biến thành một luồng kiếm quang rồi biến mất ở cuối chân trời.

Tất nhiên là phải chạy rồi.

Đánh lại thì đánh, còn đánh không lại thì chạy.

Cổ Trấn ở đằng sau Diệp Thanh Thanh bỗng hét lên: “Chạy đi đâu hả?”

Vừa dứt lời, ông ta biến thành một dải cầu vồng dài bay lên trời, lao thẳng đến chỗ Diệp Thanh Thanh.

Trong tinh không, Diệp Thanh Thanh vốn dĩ muốn chạy trốn bỗng xoay người chém một nhát kiếm.

Thấy thế, sắc mặt Cổ Trấn lập tức thay đổi.

Bùm!

Sau khi quyền mang vỡ vụn, Cổ Trấn bị văng ra xa, còn Diệp Thanh Thanh lại không hiếu chiến nữa, xoay người biến thành một luồng kiếm quang đi vào Tuế Nguyệt trường hà.

“Đuổi theo!”

Ngay lúc này bên dưới bỗng vang lên tiếng gào của Cổ Trấn.

Sau khi đi vào Tuế Nguyệt trường hà, Diệp Thanh Thanh một đường ngược dòng Tuế Nguyệt, thực lực của bà ấy cực kỳ mạnh nên dễ dàng đi ngược dòng hơn Diệp Quân nhiều, hơn nữa tốc độ ngự kiếm của bà ấy cũng nhanh hơn Diệp Quân, cho nên đám người Cổ Trấn không thể đuổi kịp ngay được.

Sau khi mấy người Diệp Quân rời khỏi vùng biển vô tận, trong vực sâu dưới biển, tổ thú Huyền Quy thở phào.

Cuối cùng đám sao chổi này cũng đi rồi.

Nó là tổ thú Huyền Quy, có thể nói là yêu thú có tuổi thọ cao nhất từ trước đến nay nên nó không lo lắng về vấn đề tuổi thọ.

Đây cũng là lý do tại sao nó thà không giữ chữ tín cũng không muốn bị cuốn vào trong cuộc tranh đấu này.

Còn chủ nhân bút Đại Đạo…

Cần kiêng nể không?

Nó không quá mức băn khoăn.

Trong mắt nó, chủ nhân bút Đại Đạo hệt như người sống tạm bợ, lăn lộn ở nơi này một chốc, lăn lộn ở kia một xíu, sợ không ai biết ông ta là ai.

Tổ thú Huyền Quy cười hà hà, sau đó tiếp tục ngủ đông.

Sau khi dẫn Diệp Quân đi vào Tuế Nguyệt trường hà, Diệp Thanh Thanh đi ngược dòng Tuế Nguyệt gần một trăm năm, đám người Cổ Trấn vẫn không bỏ cuộc, cứ mãi đuổi theo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play