Chương 2385

Đương nhiên, bà ấy cũng không hối hận.

Nhưng lúc này, sau lưng bà ấy đột nhiên xuất hiện một thanh niên, người tới chính là Diệp Quân.

Sở dĩ hắn đi rồi quay lại là bởi vì sau khi tiến vào Tuế Nguyệt trường hà, hắn phát hiện đám người Cố Trấn không đuổi theo hắn. Hắn biết, nếu như đối phương không đuổi theo thì nhất định là muốn giết Diệp Thanh Thanh.

Vì vậy, hắn dứt khoát lựa chọn quay lại.

Diệp Quân nắm lấy cánh tay của Diệp Thanh Thanh, cơ thể rung chuyển, điên cuồng lui về phía sau, tay phải đồng thời vung kiếm, kiếm khí kinh khủng không ngừng chém về phía đám người xa xa.

Tuy nhiên, kiếm khí của hắn vẫn không thể ngăn cản được đám cường giả, toàn bộ kiếm khí vỡ tan, áp lực đáng sợ không ngừng đè ép về phía hắn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Quân quả quyết xoay người, ngự kiếm bay đi, biến mất ở cuối chân trời.

Cùng lúc đó, Nam Chủ xuất hiện bên cạnh hắn, sau đó giúp hắn mở ra lối đi ở Tuế Nguyệt trường hà, cứ như vậy, ba người tiến vào trong.

“Đi đâu hả?”

Đúng lúc này, giọng nói của Cổ Trấn đột nhiên từ phía dưới truyền đến, sau đó, một đạo quyền ấn phóng lên trời, lao thẳng về phía đám người Diệp Quân.

Diệp Quân đang định ra tay, lúc này, âm thanh của Tịnh Tuyết truyền tới từ trong nhẫn của Diệp Thanh Thanh đến: “Diệp công tử, đi trước đi”.

Dứt lời, bốn pho tượng đột nhiên từ trên trời giáng xuống, bốn pho tượng cầm đao khổng lồ bổ nhào về phía đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.

Diệp Quân không dừng lại, xoay người dẫn theo Diệp Thanh Thanh hóa thành đạo kiếm quang tiến vào Tuế Nguyệt trường hà.

Bùm!

Đằng sau hắn, những tiếng nổ liên tục vang lên.

Không lâu sau, bốn pho tượng đã bị đám người Cổ Trấn đập nát, nhưng lúc này, mấy người Diệp Quân đã biến mất ở Tuế Nguyệt trường hà sâu thẳm.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Cổ Trấn bỗng trở nên dữ tợn: “Đuổi theo!”

Dứt lời, ông ta dẫn dắt đám người bay vút lên trời, tiến vào Tuế Nguyệt trường hà.

Sau khi tiến vào Tuế Nguyệt trường hà, Diệp Quân đưa Tiểu Tháp cho Nam Chủ, sau đó bảo Nam Chủ ngược dòng Tuế Nguyệt đi tìm người tiếp ứng mà chủ nhân bút Đại Đạo để lại.

Còn hắn dẫn theo Diệp Thanh Thanh đi vào Tiểu Tháp, vừa vào Tiểu Tháp, hắn lập tức lấy ra cây thần tự tự nhiên, sau đó bỏ vào trong thức hải của Diệp Thanh Thanh.

Có cây thần tự nhiên tiến vào trong cơ thể, sắc mặt Diệp Thanh Thanh dần dần trở nên tốt hơn.

Diệp Thanh Thanh nhìn về phía Diệp Quân: “Tại sao còn quay lại?”

Diệp Quân hỏi ngược lại: “Tại sao lại cứu con?”

Diệp Thanh Thanh không nói gì.

Diệp Quân cũng im lặng.

Một lúc sau, Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Con không giận ta sao?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Nếu như người không phải là em gái của cha con thì con cũng không thèm quan tâm đến người!”

Diệp Thanh Thanh nhướng mày, lườm hắn.

Diệp Quân cười ha hả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play