Chương 2107

Vị Khiếu Thiên lão tổ này chính là thú cưng của một vị tổ tiên nhà họ Tần năm xưa, sau khi vị tổ tiên đó rời đi, vị Khiếu Thiên lão tổ này đã trở thành thần thủ hộ của nhà họ Tần, và luôn bảo vệ nhà họ Tần đến nay. Có thể nói, địa vị của nó ở gia tộc này thậm chí còn cao hơn cả gia chủ của gia tộc.

Nhưng mà, lúc này đây, Khiếu Thiên lão tổ lại đang cọ chân Diệp Quân một cách hết sức thân mật.

Thật không thể tưởng nổi.

Tần Tịch Chỉ không sao hiểu được.

Nhìn con chó khổng lồ trước mặt, Diệp Quân ngồi xuống, nhẹ nhàng vuốt ve đầu nó, cười hỏi: “Ngươi biết mẹ ta?”

Khiếu Thiên gật đầu, con mắt không có lấy một tia hung ác, chỉ có ngoan ngoãn như muốn lấy lòng.

Bởi nó có thể cảm thụ được hơi thở của người này.

Đây là con cháu của chủ nhân, con cháu ruột thịt, chứ không phải như người nhà họ Tần…

Diệp Quân lại hỏi: “Là thú cưng của mẹ ta hả?”

Khiếu Thiên lại vội vã gật đầu.

Diệp Quân thoáng kinh ngạc, hắn không ngờ con chó lớn này lại chính là vật nuôi của mẹ mình khi xưa.

Thật thú vị!

Ngay lúc này, Diệp Quân lại đột nhiên cảm thụ được điều gì đó, hắn quay đầu lại, cách đó không xa có một người đàn ông trung niên, vừa thấy rõ người đàn ông này, Diệp Quân liền sửng sốt.

Người đàn ông trung niên đó chính là vị tông sư đã đuổi giết hắn lần trước.

Không ngờ lại gặp ông ta ở đây.

Vị tông sư kia cũng rất bất ngờ khi chạm mặt Diệp Quân ở nơi này, ông ta ngây người giây lát rồi híp mắt, thả ra một luồng khí thế hùng mạnh bao phủ lấy Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn vị cường giả tông sư kia, lặng lẽ cười nhạt.

Hắn lúc này không bị phong ấn tu vi, không ngại.

Cũng vào lúc này, Tần lão bước tới, khi thấy vị cường giả tông sư kia muốn dùng khí thế để đè ép Diệp Quân, ông ta sửng sốt, vội vàng ngăn lại: “Mục tông sư, chuyện gì thế này?”

Mục tông sư nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, ánh mắt lạnh lẽo như băng: “Tần lão, ông cũng biết người này là ai không?”

Tần lão nhìn Diệp Quân, nói: “Đây là cậu Diệp… Mục tông sư và cậu Diệp đây có hiểu lầm gì chăng?”

Mục tông sư cười nhạt: “Cậu ta giết mấy người của Vị Lai Tông bọn tôi”.

Nghe vậy, Tần lão cũng sửng sốt, giết người của Vị Lai Tông? Ông ta không ngờ Diệp Quân lại có ân oán với Vị Lai Tông.

Mục tông sư quay sang nhìn Tần lão: “Tần lão, người này hẳn không có quan hệ gì với nhà họ Tần đúng không?”

Tần lão trầm giọng: “Mục tông sư, trong việc này liệu có hiểu lầm gì chăng?”

“Không có hiểu lầm gì”.

Mục tông sư quả đoán lắc đầu: “Người này đã giết mấy người của Vị Lai Tông chúng tôi, dẫm đạp lên thể diện của Vị Lai Tông. Vị Lai Tông cùng cậu ta không chết không ngừng”.

Ông ta biết, Diệp Quân xuất hiện ở nhà họ Tần thì nhất định phải có quen biết với người nhà họ Tần, cho nên ông ta muốn làm rõ thái độ của mình, để không cho nhà họ Tần có cơ hội giúp Diệp Quân.

Không chết không ngừng!

Diệp Quân liếc nhìn Mục tông sư, lắc đầu, Ưng Thanh trước kia làm thế nào mà lên được tận chức phó các chủ Tiên Bảo Các vậy?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play